Đến khi nào... - Chương 24
PHẦN CUỐI
D.
Tôi.
Tôi có cảm giác bất an trong người, chẳng biết vì sao???…Tự hỏi, còn chuyện gì tệ hơn chuyện cậu ấy từ chối tôi được nữa…
Nhưng…tôi biết mình phải làm gì…
Tôi mở laptop, bật webcam lên và đặt đĩa vào…Tôi biết, mình sẽ không đủ can đảm để có thể nói tiếp, một khi cậu ấy xác định sự ngộ nhận trong tình cảm của mình…
Dù sao…chuyện giữa hai đứa tôi…
Nó.
– “Câu trả lời của em lúc này, liệu có ý nghĩa gì không anh???”
– “Anh…chỉ muốn biết điều đó…trước khi…”
– “Em thích anh, nhưng…chỉ theo nghĩa bạn bè thôi anh à…”
Nó cười, cười đấy mà sao lòng nó lại đau đến như vậy. Nó…từ bao giờ đã biết nói dối lòng mình…Anh à, chẳng phải, nếu làm cho một người con gái khổ sở, thì…tội lỗi này biết tính ra sao…Anh…luôn có thể yêu người con gái đó…cho dù…hiện tại thì chưa…
– “Nhóc…không có chút tình cảm nào với anh thật à???”
– “Em…xin lỗi…em…”
– “Không sao…”- Anh Tuấn xoa nhẹ đầu nó, vẫn cử chỉ đầy dịu dàng- “Anh hiểu mà, chuyện tình cảm đâu ai ép được…”
Cậu.
Còn một ngày nữa là tới cái hẹn đó…
Cả ngày hôm nay, cậu và Thắng không gặp nhau. Có lẽ Thắng biết, và muốn dành thời gian cho cậu…
Suy ngẫm…
Thật ra…đáp án đã luôn có sẵn trong cậu rồi…
Dũng cảm lên…
Nó.
Vậy là…tạm biệt nhau…Ngày mai anh về dưới quê chuẩn bị đám cưới…Xa nhau một tháng…hay là xa nhau cả đời…
Thật ra…nó rất muốn nói cho anh biết…
Là nó đã thích anh rồi…đã rất thích anh…
Nhưng…rốt cuộc nó không làm được…
Phải rồi…chuyện của nó và anh…rốt cuộc… sẽ chẳng đi đến đâu cả…
Là nó muốn tốt cho người con gái đó, hay lại quá hèn nhát để thú nhận tình cảm của mình…
Mặc kệ…dù sao thì cũng đã nói rồi…
Hãy sống thật hạnh phúc, anh nhé…
Tôi.
Ngày mai là tới cái hẹn rồi…
Ngày mai…
Cho dù tôi không muốn, và cảm giác bất an vẫn tồn tại đó…
Nhưng…ngày mai…
Tiếng điện thoại rung lên làm tôi khẽ giật mình…Là mẹ…
– “Thắng, về nhà ngay. Ba mới bị tai biến phải nhập viện…Về nhà ngay đi con…”
Cảm giác bất an, phải chăng là chuyện này???…
Cậu.
Tối…
Một ngày trong phòng…
Cậu tắt cả điện thoại…không muốn ai làm phiền…
Phải…cậu cần đưa ra đáp án…
Phải…cậu nên đưa ra câu trả lời…
Một câu trả lời…chân thật…