Đến khi nào... - Chương 22
PHẦN CUỐI
B.
Nó.
Nó và anh lại gặp nhau. Buổi chiều chủ nhật mưa như trút nước. Ngồi trong quán cà phê quen thuộc bên tách capuchino nóng hổi, anh nhìn nó không nói gì. Có khoảng lặng nặng nè đeo đuổi cả hai. Mà nó thật sự không biết là chuyện gì…
– “Nhóc…Anh…sắp lấy vợ…”
Câu nói nghe như vọng về từ rất xa, nhưng lan rộng cả trong tâm tưởng. Anh Tuấn…sắp lấy vợ…Một chuyện…vui?!!!…
– “Vậy..sao anh…Em…phải chúc mừng chuyện vui này rồi…Nhưng…Chị ấy là ai vậy???”
– “Hàng xóm của anh ở dưới quê…tụi anh quen nhau từ bé tới giờ…Ba mẹ anh lớn tuổi, nên sau khi anh chia tay người kia, muốn đôn đốc chuyện giữa hai đứa…”
– “Là…vậy à…”
Cậu.
Thắng bước ra, thả mình lên giường. Cậu vẫn ngồi im trên chiếc ghế. Hai đứa nói với nhau những câu vô nghĩa. Rồi chẳng biết là bao lâu, cậu nghe thấy tiếng Thắng thở đều…
Cậu đứng dậy, bước tới phòng tắm. Cậu đang muốn gì??? Cậu đang làm gì???…Tại sao…chỉ nghe về việc của Thắng và nhóc Quân lại làm cho cậu chấn động đến như vậy???…
Rốt cuộc…cảm xúc này là gì….
Là cậu chưa quên Quân…hay là cậu chưa quên quá khứ…
Nó.
Nó phải vui cho anh chứ, đúng không??? Nó phải chúc mừng khi anh sắp sửa lập gia đình, như bao người con trai khác…Đúng không???…
– “Anh…có yêu chị ấy???”
Một câu hỏi thật quá dở hơi. Nhưng nó vẫn muốn hỏi. Và cũng chẳng biết là cho nó, hay cho người con gái hiền lành đang ở dưới quê…
– “Em xin lỗi, em…không nên hỏi chuyện này…Tại…em thấy anh vẫn còn nặng tình với người kia…”
Anh cười, nụ cười chua chát…Nụ cười làm tin nó như vỡ ra…Anh…có phải là vẫn còn yêu người con gái kia…
– “Nhóc…có thích anh không???”
Cậu.
– “Anh Hải…”
– “Nhóc ra trễ vậy…học có mệt lắm không???”
– “Không…tại em bận chút chuyện trong trường thôi…Anh đợi em lâu chưa…”
– “Hì…anh cũng mới tới à…”
………………….
– “Nhóc đang đi đâu vậy???”
– “Dạ…em đang đi chơi với mẹ…có gì không anh???…”
– “Không…”- Cậu ráng giữ giọng bình thường khi nhìn thấy người mình yêu đang bước vào khách sạn với một người con trai khác…- “Uhm…nhóc đi chơi vui hen…”
……………………..
– “Sao…em lại lừa dối anh???”
– “Tiền. Anh nghĩ là có tình yêu ở thế giới này à. Đừng có mơ, nếu không có tiền, tôi cũng chẳng quan tâm tới anh…”
– “Em…”
………………………
– “Hải…Hải…”- Tiếng đập cửa cùng giọng của Thắng làm cậu sực tỉnh- “Hải…có nghe tao nói không???”
– “Uhm…sao vậy???”
– “Sao con mắt mày, mày biết mày ở trong đó bao lâu rồi không???”
– “Ah…xin lỗi, tao đang suy nghĩ vậy thôi…”
– “Mày không sao thiệt chứ???”
– “Tao ổn mà, lát tao ra liền…”
– “Uhm…tao đợi mày ra rồi đi ăn khuya đó nha…”