Đến khi nào... - Chương 16
CHƯƠNG 6
Cậu ngồi bên dòng sông, nhấc chai rượu lên, nốc ừng ực…Gió thốc từng cơn vào người…Uống nhiều…mà sao chẳng thấy có tác dụng gì cả…chẳng thấy có ích lợi gì cả…Ai nói uống rượu sẽ say, sẽ quên đi mọi chuyện…
Là…lừa gạt người ta thôi…
– “Cái thằng này, hở một tí là lại uống rượu như vậy đó hả???”
Một giọng nói lo lắng…cất lên ngay sau lưng cậu…
Giọng nói quen thuộc…và ấm áp…
Chẳng phải như vậy sao???
– “Đưa chai rượu đây cho tao…Thật tình, mới có chút chuyện mà làm loạn lên hết vậy???…”
– “Tao…mày biết…”
– “Tao biết…mà…sao không nói rõ ra cho nhóc đó hiểu…”
– “Không…nói được…tự nhiên…không…”
Chuyện xưa lại trở về…đau nhói đến tận xương tủy…Cậu giật chai rượu từ tay thằng bạn…
– “Được rồi…tao biết rồi…Đừng làm vậy nữa…Nếu mày muốn, tao… sẽ đi nói rõ với nhóc Quân giùm mày, được không???”
– “Không…tao…không muốn làm khổ mày nữa…Tao…”
– “Làm khổ gì…thằng giặc…mày như vầy mới là làm khổ tao nè…”
– “Xin…lỗi…tao…”
– “Được rồi…không phải nói nữa…Tao biết mà…”
– “Không phải…không phải…Tao…Thắng này…Mày…có thích tao không???”
– “Thằng giặc, mày uống nhiều quá rồi đó, nói nhảm cái gì vậy???”
– “Tao…không nói nhảm…tao…không phải…từ lâu rồi…tao cứ có cảm giác đó…Thắng này…”
– “Đi về thôi…mày uống nhiều quá rồi đó…”
Cậu chồm người lên, và hôn Thắng…Chẳng hiểu tại sao…cứ có cảm giác là muốn làm chuyện đó…
Sao…lại ấm áp như thế này nhỉ???
Cũng chẳng biết là bao lâu, Thắng đột ngột đẩy cậu ra…Khóe miệng cậu tóe máu…
– “Mày…tại sao…tao…”
– “Tao…xin lỗi…tao…thật tình tao…”
– “Xin lỗi…mày có thể nói đơn giản như vậy hả??? Mày…”
– “Tao…Uhm…”
Thắng bước tới, ôm lấy cậu thật chặt…Và đặt một nụ hôn cực kỳ mãnh liệt lên đôi môi cậu…Có cảm giác gì đó, cứ như cả hai đang quyện vào nhau…
– “Mày…chẳng lẽ…”
– “Tao trả lễ cho mày đó…vậy không cần phải xin lỗi nữa…Đã đủ cho mày chưa???…”
– “Tao…”
– “Đúng…tao thích mày đó…Nhưng tao không muốn thấy mày như thế này…Chẳng qua…mày đang muốn kiếm ai đó thay thế nhóc Quân, đúng không???…”
– “Tao…không…thật ra…”
– “Mày không cần phải nói, tao cũng không có ý định đó đâu…Đợi khi mày tỉnh táo lại, tụi mình sẽ nói chuyện tiếp…”
Cậu đang say…không phải…cậu chưa say…mà cho dù có là say đi nữa…cảm giác đó không thể nào là giả được…
Thắng…
– “Tao…”
– “Về thôi, tao đưa mày về…Cũng khuya lắm rồi…mày về đi không lại cảm lạnh thì mệt…Đi thôi…”
Thắng quàng tay qua vai cậu, rồi kéo cậu bước đi. Cậu đột ngột rụt người lại…
– “Sao…mày lại muốn gì nữa đây???”
– “Tao…”- Cậu đưa tay kéo mạnh vạt áo của Thắng, và chộp lấy đôi bờ môi cũng đang tóe máu…- “Tao…muốn làm rõ chuyện này…”
Lần thứ hai, cậu chủ động hôn Thắng…Phải không??? Là cảm giác đó thật sao…
– “Tao…mày…có thể làm người yêu của tao không Thắng???”