Đến khi nào... - Chương 14
CHƯƠNG 4
Tôi đi thẫn thờ trong đêm, trong làn gió nhè nhẹ của hai hàng cây xanh bên đường mà nghe tiếng trái tim cứ nhói đau theo mỗi bước chân. Đồ ngốc…đã không biết bao nhiêu lần tôi tự mắng mình như thế…Nhưng…rốt cuộc tôi vẫn cứ hành động…không khác đi…
Tôi…thật hết thuốc chữa rồi…
Dù…tôi thật sự mong muốn Hải được hạnh phúc…nhưng…có khi nào…đó là biểu hiện của sự hèn nhát không…
Mặc kệ…dù gì thì Hải ở bên cạnh nhóc Quân vẫn tốt hơn…
Nếu là nhóc Quân…chắc chắn sẽ chữa được vết thương lòng của cậu ấy…
Nếu…là nhóc Quân…
Tiếng điện thoại rung lên bất chợt…Tôi nhìn số…tự nhiên thấy tim mình lại nhói lên…Trong tâm trí…bỗng đắn đo không biết có nên nhấc máy hay không…
Là…số của nhóc Quân…
Chắc là…muốn kể chuyện tối nay đây mà…
……………………
– “Anh nghe nè nhóc…”
Tôi nhấc điện thoại, trả lời với giọng bình thường nhất có thể. Dù sao…đây cũng là quyết định của tôi mà. Tôi…nhất định chúc phúc cho hai người đó…
Nhóc Quân…đang khóc…
Không phải là khóc vì hạnh phúc…chắc chắn không phải…
Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy???…
– “Nhóc, em bình tĩnh lại đi. Nói anh nghe xem nào…chuyện gì đã xảy ra vậy???”
Không…không thể nào…
– “Tại sao…tại sao…sao em lại làm như vậy???…”
Đúng là…ngốc không thể chịu nổi…
Vậy…còn Hải thì sao???…
Tự nhiên cảm giác có một cái gì đó len lỏi trong tim mình…ích kỷ…và khó chịu…Nhưng tôi không biết phải làm gì với nó nữa…
– “Nhóc…nghe anh này…chuyện không phải như vậy đâu…”
Nhưng nhóc Quân không cho tôi nói, tôi chỉ cảm nhận được những tiếng nức nở qua giọng nói của nhóc…
Và… nhóc Quân đột ngột đề nghị…
Muốn tôi…đến bên cạnh nhóc…
Anh xin lỗi…nhóc Quân…
Anh biết em cần một người bạn để sẻ chia lúc này…
Nhưng…có một người khác còn cần anh hơn cả em nữa…
Đó là…người anh yêu…
Tôi nói những câu an ủi nhóc Quân, nghe trống rỗng đến khó tả, rồi tắt máy điện thoại. Tôi đang lo lắng…thật sự lo lắng cho cậu ấy…
– “Mày…đang ở đâu???…”
– “Tao biết rồi…Ở yên đó đi…Tao đến bây giờ đây…Không được đi đâu cho đến khi tao đến, nghe chưa…”
Tôi cúp máy, rồi chạy thật nhanh về nhà. Dắt xe thật nhanh ra cổng. Rồi cũng phóng xe đi thật nhanh…
Lúc này…tôi phải ở bên cạnh cậu ấy…
Hải…