Đằng sau lời nói... - Chương 9
Chap 9
_ Anh haiiiiiiiiiiii. Em nhớ anh hai lắm luôn đó.!!!! Phụng ôm choàng cổ anh mình làm nũng
_ Em về rồi àh!!!
_ Anh xấu lắm nhéee!!!. Em gái đi xa về mà không ra đón luôn. Ghét anh ghê!!
_ Hìhì anh hai xin lỗi nhá.
_ Tha cho đó!!! Đứng im coi. Để xem anh hai có thay đổi gì không nè!! …. Ưhmm… Woaa!!! Anh của em đẹp zaii hơn nhiều đó nhoaaa!! Manly ghê luônnnn.
_ Con bé này… khéo nịnh, đi bao nhiêu năm chỉ học được thế thôi àhh! Sao? Quà của anh đâu?
_ Hahaha, chỉ biết quà thôi hả trờiiii. Đây! Của anh đây, còn cái này nữa….
Phụng là một cô bé rất linh động, nó là người hiểu anh nhất trong nhà, bề ngoài nhìn nó khá trẻ con và rất đanh đá nhưng thật chất con bé lại là người rất hiểu chuyện, điểm mạnh của nó có lẽ là soi được tâm gan của người khác.
_ Quân vào phòng gặp ba!
Đang vui đùa cùng cô em gái thì anh được ba gọi vào thư phòng.
_ Vâng có gì không ba.
_ * RẦM* MÀY ĐANG LÀM CÁI TRÒ GÌ VẬY???.
_ Con xin lỗi. Anh cúi đầu thấp giọng nói
_ Mày có biết hôm nay cả gia đình người ta có mặt đầy đủ để đón Mỹ Kiều về không? Còn mày? Mày biến ở cái xó nào vậy??
_……
_ Mày làm ơn nhớ cho kỹ, không bao lâu nữa là mày sẽ thành con rễ nhà người ta đó, vậy mà thái độ của mày như thế nào?
_……
_ Ba không gây khó dễ cho mày, nhưng mày liệu mà cư xử cho đúng!!!
_ …Vậy con có thể có lựa chọn khác không?
_ Ý mày là sao?
_ … không kết hồn với Mỹ Kiều.
_ … Được! mày được phép, ba không ép mày!
_…….
_Nhưng!! Từ đây đến khi kết hôn mày phải dẫn người mày chọn về gặp ba. Và người đó phải hoàn toàn hơn hẳn Mỹ Kiều. Nếu không thì ngưng ngay cái ý nghĩ đó đi.
_……
………..
[ Tôi đây, cậu đỡ chưa?]
[ Cũng đỡ nhiều rồi]
[ Uhm…]
[………]
[ Tôii… Thôi cậu nghỉ đi, mai đừng đi làm, cứ nghỉ cho khoẻ vào]
[ Tôi biết rùi..]
[……]
[ … Cám ơn anh!]
[… ừm.. vậy thôi, tôi tắt máy đây, chào cậu]
Thả mạnh người xuống giường mệt mỏi với những lời nói vừa rồi của ba, giờ đây anh chỉ muốn gặp cậu để mà nói chuyện cho vơi đi những căng thẳng trong đầu. Lúc chiều anh đưa cậu đi khám rồi mới chở cậu về nhà, đồng nghĩa là anh đã cãi lời ba và mặc kệ cho cái hẹn ở sân bay.
Hàn đã đi vào cuộc sống của anh từ khi nào? Có quá nhanh với sự quen biết chỉ mới vài ngày, và hiện tại thì anh không biết cảm giác của mình đối với cậu là gì nữa, vì cậu mà lần đầu tiên anh dám chống lại ba, anh lo lắng không yên khi biết cậu ốm, anh vứt bỏ cái tự cao tự đại của mình để có thể đến gần cậu…Tất cả những chuyện này là sao? Đó là thứ tình cảm gì.
Tình bạn? không! Bạn thì anh có nhiều lắm, nhưng có ai được anh đối xử như cậu đâu.
Tình anh em? Có thể! Nhưng anh nhớ anh cũng có em gái đó, và có đâu sự quan tâm chăm sóc nó dữ vậy.
Vậy chỉ còn tình yêu? Yêu sao! NO NO anh với cậu là con trai đó, mà con trai với con trai sao có thể…. “Từ đây đến khi kết hôn mày phải dẫn người mày chọn về gặp ba. Và người đó phải hoàn toàn hơn hẳn Mỹ Kiều” rùng mình khi nhớ lại lời ba anh lúc nảy, đúng rồi nếu là tình yêu thì càng không thể, xét về khía cạnh nào cũng thể xảy ra….
“ nhưng…..nghĩ đi nghĩ lại thì… tình… yêu …??? …”
————————————-
Phòng họp
_ Chào tất cả mọi người. Tôi là Đặng Các Phụng. là du học sinh vừa mới về nước sau khi hoàn thành khoá đào tạo bên ngoại quốc và hiện được giữ chức vụ Giám Đốc Điều Hành của công ty. Mong tất cả mọi người sẽ cùng tôi hợp tác thật tốt và hỗ trợ lẫn nhau trong công việc.
Kết thúc lời giới thiệu là tràng vỗ tay nồng nhiệt hưởng ướng dành cho cô gái xinh đẹp trước toàn thể nhân viên ngày hôm nay.
_ Woaaa!! Làm đây lâu rồi mà giờ mới thấy mỹ nhân xuất hiện đó mày ơi!
_ Nghiêm túc đi Thái, đang họp đó!
_Ok ok.!….
——————————————————–
Tại một nhà hàng
_ Chào anh! Minh Quân, lâu rồi không gặp.
_ Chào cô! cô Mỹ Kiều. mời ngồi.
_ Vâng, anh cứ để tôi.
Trước mặt anh là một cô gái thật sự rất đẹp, mái tóc dài màu nâu nhạt được uốn lọn xã bay trong gió, gương mặt khả ái với đôi mắt đen hút hồn ẩn sau chiếc mũi thẳng cùng bờ môi đỏ mộng quyến rũ.
Cô gái mặc một chiếc áo sơ mi trắng cao cổ với cái nơ to làm điểm nhấn trước ngực và được bỏ gọn trong chiếc quần đen lưng cao ôm sát eo ống suôn thẳng đến chân. Đó là một cô gái gợi cảm.
Hôm nay theo đề nghị của hai bên gia đình thì đây là lần gặp mặt đầu tiên của cả hai sau mấy năm cô du học bên Mỹ về.
_ Để không mất thời gian cả anh lẫn tôi, thứ lỗi cho tôi nói thẳng được chứ!
_ Cô cứ việc.
_ Được. Chắc anh cũng không xa lạ gì về ý định của bậc trưởng bối. Họ muốn chúng ta nhanh chóng tiến tới hôn nhân. Và đó là điều tôi tin chắc cả hai ta đều chưa sẵn sàn hay nói cho dễ hiểu thì tôi và anh đều chưa nghĩ tới.
_…….
_ Hiện tại, ở anh như thế nào tôi không biết đến. nhưng tôi chỉ mới tốt nghiệp về nước cho nên tôi muốn khẳng định mình trên con đường sự nghiệp một thời gian trước khi nghĩ đến hôn nhân.
_ …….
_ Vì thế trước mắt tôi hi vọng cả anh và tôi hãy là bạn tốt của nhau như năm xưa. Cả hai vẫn tự do và chưa có gì gọi là ràng buộc. Và tôi nghĩ anh Quân đây chắc sẽ có nhiều chọn lựa cho mình lắm không đơn thuần chỉ theo sự sắp đặt của cha mẹ??
_ Haha!.Cám ơn, cô đề cao tôi quá đó cô gái.
_ Tất nhiên! Không phải ai tôi cũng đề cao đâu anh Quân.
_ .. ấn tượng đấy!
……
Nhíu mài nhìn bóng dáng cô bước ra khỏi cửa anh thật sự khá ngạc nhiên cho cuộc nói chuyện vừa rồi.
Anh cứ nghĩ cô sẽ giống như các tiểu thư nhà giàu khác thích dịu dàng, nhỏ nhẹ, rụt rè, e lệ trước các cánh đàn ông thành đạt như anh.
Nhưng anh lầm rồi. Đây là một cô gái thông minh mạnh mẽ, có năng lực và đặc biệt rất tự tin. Mẫu phụ nữ của thời đại.
“Một người không đơn giản.”