Cú vấp ngã thứ 3 - Định mệnh I - Chương 4
Chap4. Tái xuất hiện
Thứ 2 sau khi đã được hồi phục, nó tiến thắng đến nhà nhỏ Cọt
-Cọt tám đâu…………….
-Tao đâu này mày, gì mà kiu khiếp thế bộ nhớ tao à.
-ọe! sáng nay tao chỉ ăn có 1 cái bánh mì thôi, đừng có phá
-Vậy thôi đi
-Khoan! thằng kia đâu?
-À, hắn bảo đi trước hôm nay có việc vào muộn
-Tao sẽ cho hắn vào sổ nằm mòn đít luôn
-Mày còn giận vụ hôm trước à?
-Chứ mày thử là tau đi?
-Thỳ hắn đâu có cố ý
-Dẹp, hắn là thằng toi đâm, thằng khôn nạn nhất mà tau chưa từng thấy, có ai đời bỏ bạn đứng chờ đi chơi với gái
-Ai mà nghe mày nói thỳ cứ tưởng mày đang ghen đó?
-Ghen cái con khỉ, để xem hôm nay hắn ăn nói với tau như thế nào
-Chắc tao phải đi kiểm tra tai đây, bữa sáng mà mày đã cho tao thưởng thức tân cổ giao duyên nhiều quá đấy
-Hừm………
***
“cho tui xin lỗi ông vụ hôm trước nha”, một tờ giấy được phóng qua chỗ nó. Đọc xong ko thèm nhìn hắn một cái, tờ giấy đã được nằm gọn trong thùng rác ko thương tiếc
Reng….Reng….Reng….: Ra chơi
Nó đã biến mất trong giờ ra chơi. Còn hắn thỳ đi khắp nơi tìm kiếm đâu biết được ở một nơi nào đó nó đang nằm ngủ ung dung và….
-Hey, hôm nay lại gặp nhóc con ở đây nữa rồi, có duyên quá nha
-Vô duyên thỳ có – nó định bỏ đi nhưng chợt một bàn tay ấm áp giữ nó lại
-Ở lại nói chuyện với tui tí đi, tui ko đáng ghét đến thế đâu – cái giọng nài nĩ này đã giữ chân nó ở lại – tui tên là Hoàng Việt, hàng xóm lớp cậu đấy
Bây giờ người mở mắt căng tròn không ai khác là nó. Vậy ư thế mà nó ko biết..cũng đúng thôi, nó vốn ko thích cái lớp đó mà.
-sao anh biết tui? – một câu hỏi ngơ ngẫn nhất phát ra từ nó
-Trời, nhóc nổi tiếng cả trường mà sau ko biết, huống hồ……
-Huống hồ cái gì?
-À thỳ…à thỳ… huống hồ tui với nhóc là hàng xóm hehe!, à nhóc ăn kẹo ko? -vừa nói hắn vừa rút ra 2 cái kẹo mút.
-Cho nhóc 1 cái, tui một cái, xem như quà gặp mặt được không?
Lúc bấy giờ nó mới nhìn thằng vào người đối diện, trong anh ta rất hiền lành, khuôn mặt nhân hậu….nói chung là tốt. Anh ta kể cho nó nghe hàng tá truyện cười khiến nó cười thật sảng khoái – nụ cươì mà hiếm ai thấy. Và tưởng chừng khung cảnh này là một bí mật của 2 người đó, nhưng ở đằng xa kia đã có một người vô tình nhìn thấy và một câu hỏi bổng nhiên xuất hiện “tại sao cậu ấy lại có thể cười vui đến như vậy? còn hắn ta là ai?”
***
-Lúc nãy ông đi đâu vậy? – hắn vội hỏi lúc nó trở về lớp
-Bộ tui cần báo cáo với ông à?
-Thì…thì….tại tui đi kiếm ông nên hỏi
-kiếm tui làm gì? tui có nợ ông không đồ sao chổi?- sau câu nói của nó, một nét thoáng buồn đã gợi lên trên khuôn mặt hắn
-Cho tui xin lỗi chuyện hôm trước – hắn tỏ ra khuôn mặt hối lỗi nhất
-Chuyện hôm trước là chuyện gì?? -nó giả nai
-Ông đâu cần phải nói như vậy? Thôi được, tui có thể làm gì để ông tha lỗi – hắn cũng ko biết mình đang làm gì nữa, từ trước đến giờ có khi nào nó nhượng bộ như thế này đâu
-Ông nói đó nha, ko phải tui đâu à – lại nai tiếp
-Ừ tui nói đó, ông định bắt tui làm gì
-À à…à…, xe tui đang bị hư, ông làm tài xế cho tui 1 tuần ok?
-Hả?………………………….-hắn mỡ to đôi mắt nhìn vào nó
-Sao, ko được à? hay bận chở bạn gái
-Đâu đâu thế nào cũng được, khi nào bắt đầu?
-Ngày mai.ok?
-Được
……………
-ê tụi bây làm hòa rồi à? – con nhỏ từ đâu bay đến hỏi
-ừ, tao thông báo cho mày biết, từ mai ta có tài xế riêng rồi.
-ai thế mày?
-còn ai nữa, chàng trai lãng tử của chúng ta- Dương Thế Duy haha- một nụ cười thật là mãn nguyện
-Thế hắn định bỏ mặc bạn gái chở mày đi học chắc
-Ha ha, tao đâu biết mà bạn gái nó là ai?
-ồ mày ko biết à? Bạn gái hắn tên là Trần Huyền, là hoa khôi lớp 11 C1
-mà tao nghe thằng này hay lăng nhăng lắm
-thỳ vậy nhưng tao nghĩ lần này là thật, tại vì hắn chưa bao giờ quen ai quá 2 tuần mà với con này đã 2 tháng…. – nghe đến đây nó cảm giác hơi hụt hững
-Chiều mai học nhóm nhà mày nhớ làm cái gì ăn nha!
-Mày thì suốt ngày ăn,, cẩn thận con gái mà béo phì là ế đó
-mày lo sa với lại tau đang làm một nhiệm vụ cao cả, đó là ko để một tài năng trẻ bị phai nhòa
-Cao cả quá, cao hơn bảy chú lùn.
Nó và nhỏ là vậy, đối với Nó, nhỏ là đứa bạn thân duy nhất mà nó có, nó yêu quý. còn với nhỏ Nó có đơn thuần là một đứa bạn thân hay là một cái gì khác nữa???