Cú vấp ngã thứ 3 - Định mệnh I - Chương 25
Chap 25. món quà bất ngờ
Nó về nhà với tâm trạng buồn bực trong lòng. Cả nếu cứ ngày nào cũng vậy chắc hẳn nó cũng chết.. Còn 2 tuần nữa là thi học kỳ. Nằm dài trên giường nó mệt mỏi không muốn ăn gì hết.
-Sao thế em trai? bị thất tình à?
-Không phải thất tình mà là thêm tình…
-Hả? không lẽ?-Chị nó hốt hoảng ngạc nhiên
-Không lẽ gì? Hay là chị có biết cái gì đó phải không? Khai mau – nó ngồi bật dậy đến gần chị nó
-Đâu chị đâu có biết gì đâu…- Chị nó chối cãi – mà có chuyện gì kể chị nghe
-Thằng Lòi và Duy giống như chiến tranh thế giới thứ 2 đó. Thế lúc sáng chị không thấy à?
-Ờ thì.. có. Mà lúc đó chị chỉ nghĩ là vô tình thôi
-Haiz………-nó thở dài.
Cuộc sống tươi đẹp của nó đang bị rạn vỡ từ khi Lòi đến. Nhưng nó cũng không trách Lòi vì cậu ta là đứa bạn thân nhất với hắn như con nhỏ Vi vậy thấm chí có thể thân hơn nữa. Lúc sáng cậu ta nói cũng đúng. Vì lúc trước đi đâu Lòi cũng đèo nó đi kể cả lúc cậu ta không được khoẻ. Nhưng bây giờ nó đã có hắn rồi, hai năm nay Lòi đâu có ở bên nó đâu, việc đèo nó cũng không xảy ra nữa… Nó nằm nghĩ liên miên rồi chìm vào trong giấc ngủ.
Đến tối, nó lòm còm chui ra khỏi cái “ổ” của mình. Ba mẹ và chị nó đang chuẩn bị dùng bữa tối. Nó cũng ngồi vào bàn luôn
-Anh hai, canh giờ đúng quá nhỉ? – ba nó khẽ mắng.
-Hì.. tại con mệt quá mà ba – nó cười trừ cho qua chuyện
-Học hành thi cử đi.. kết quả tốt ta có một món quà đặc biệt cho con
-Đặc biết lắm em ơi – Chị nó cũng hùa vào
-Con không tưởng tượng ra đâu – Mẹ nó cũng không kém
-Trời cả nhà định bỏ bom con à? Hay là khủng bố gì đó?
-Chờ đi rồi biết hỏi nhiều quá – bố nó nghiêm giọng nhưng cũng khẽ cười lén
-Con chỉ mới hỏi có tí mà
-ăn đi kẻo nguội – vừa nói mẹ gắp cho nó miếng gà to nhất – món con thích nhất này.
Nó không hiểu cả nhà nó đang có âm mưu gì nữa… Hix! Ăn xong, nó coi tv với cả nhà một lát rồi trở về phòng.. ngồi lên lan can bên khung cửa sổ… Nơi mà nó yêu nhất…. mỗi lần ngồi lên đó.. nó thả hồn lên mấy tầng mây. Nghe thêm nhưng bản nhạc nhẹ nhàng.. Đời nó như đang được bay bổng ở đâu đó
-Này, Bun, em làm cái gì trên đó vậy?
Nó nhìn xuống, trước cửa nhà là hắn. Hắn đang ngồi trên chiếc xe máy của mình…
-Đến đây làm gì thế? cả ngày gây chưa đủ rắc rối à?
-Xin lỗi mà, anh đâu cố ý. Mà sao em không trách lỗi thằng kia? Mà chỉ một mình anh thôi/
-Cả hai. Không riêng gì ai hết..
-Em đi chơi với anh nha. Coi như đền tội cả ngày hôm nay… Ăn kem không?
-Anh nghĩ kem là đền hết tội à?
-Thế em muốn thêm gì?
Nó nghĩ đây là cơ hội trả thù hắn.. “phải đòi cái gì đó mới được”
-Đợi tí, đi rồi biết…
Nói rồi nó phóng nhanh xuống, nhưng có chướng ngại..
-Đi đâu đó anh hai? mệt mà phóng nhanh dữ ha?- bố nó lên tiếng
-Con đi chơi với bạn một tí?
-Bạn nào? Tên gì? ở đâu? Con cái nhà ai học hành thế nào?- Ba nó làm cho một tăng, mẹ và chị hắn tủm tỉm cười còn nó thì căng trong mắt
-Ba biết rồi mà… còn giã vờ nữa.- Nó cười trừ
-Không biết cái gì hết? gọi bạn anh vào đây.
Nó đành miễn cưỡng bước ra gọi hắn vào
**
-Ngồi đi – bố nó nói với giọng nghiêm nghị khiến cả hai sợ sệt còn mẹ và chị nó lén cười
Nó và hắn ngồi xuống…mặt cả hai cúi gầm…
-Ngẩng mặt lên.
Nó và hắn ngẩng mặt lên từ từ nhìn ba nó nở nụ cười ngại ngùng
-anh giỏi quá nhỉ? – ba nó quở mắng hắn
-Dạ?- hắn ngạc nhiên
-còn dạ gì nữa? Anh định cua con tui mà có khi nào đến vấn an chưa hả?
Cả hai ngở người ra, bây giờ mới hiểu được vấn đề. Nhìn ba người kia cười mà cả hai đều biết bị chơi khăm
-Dạ con xin lỗi…-Hắn lí nhí
-Lỗi phải gì.. Lần sau cứ tự nhiên đi… người trong nhà hết – ba nó niềm nở – thực ra lúc đầu ta phản đối nhiều lắm. Ta không căm ghét hay khinh bỉ gì thế giới các con nhưng có một số lí dó khó nói nên ta mới phản đối…
-Cảm ơn ba nhiều – cả hai đồng thanh. Ba nó vui vui khi thấy cả hai hạnh phúc…
***
Nó và hắn đi đến một quán kem nổi tiếng. Rồi đi mua biết bao nhiêu là đồ lưu niệm.
Trên đường về cả hai đứa ghé vào công viên hóng mát.. dù dì mấy ngày nay hắn và nó ở bên nhau đã ít rồi con thêm giận nhau chửi nhau thêm nhiều
-Hồi nãy ai cho anh gọi ba em là ba?
-Thì ba em là ba vợ của anh mà
-Ai là vợ của anh mà đòi có ba vợ hả?
-Em chứ ai? Không lẽ em không muốn. Nói trước em mà thả anh ra là gái nó bu lại một đống à
-Có mấy con ruồi cái nó bu anh thì có
-Cho anh hôn cái nha…
-Của chùa à? không bao giờ?
Nó quay mặt sang hướng khác. Hắn vòng tay sang ôm lấy nó.. ngả đầu lên vai nó.
-Em biết anh nhớ em lắm không. mấy ngày này như địa ngục không à.. – Nói rồi hắn khẽ xoay người nó đặt vào đôi môi kia một nụ hôn. Nó cũng không từ chối. Đáp trả lại mãnh liệt.. Một nụ hôn nồng cháy sau nhiều điều mệt mỏi
Điện thoại Bun vang lên…xé tan khung cảnh lãng mạng
-Alo, gì vậy mày? – Nó bực mình nge điện
-Mai cả nhóm tính đi bơi, mày với thằng Duy có đi không?
-Sao mày không gọi hỏi hắn mà gọi tao làm gì?
-Nơi nào có mày là nơi đó có hắn, gọi một người đỡ tốn..
-Mày tiết kiệm dữ nha…- cái giọng châm chọc
-Có đi không thì bảo? – con nhỏ nổi nóng
-Có chứ.. mày nghỉ thế nào mà không hả?
Nó gác máy nhìn qua hắn
-Chuyện gì?
-Mai mấy đứa rủ đi bơi….Anh đi không?
-Trời anh nghe em đồng ý rồi mà.. đi chứ.. có em là có anh – Hắn mảy may trả lời
***
Hắn đưa nó về nhà lúc đó khoảng 11h… bỗng đâu trời đổ mưa. Được sự ưng thuận của ba mẹ nó, nên hắn được ngủ lại… Hắn đã từng ngủ lại ở nhà nó rồi nên chuyện này cũng không có gì lạ. Cả hai trò chuyện thêm một lát rồi đi ngủ. Nó thì vần úp mặt vào ngực hắn, nghe từng nhịp đập con tim, cảm nhận được mùi trên cơ thể hắn. Còn hắn thì hôn lên mái tóc của nó. Cả hai ôm chặt lấy nhau chìm sâu vào giấc ngủ.
***
Ngày hôm sau trời không những hết mưa mà lại còn rất nắng….
-Dậy đi nào. sáng rồi..
Nó cựa quậy rồi dúi đầu vào ngực hắn.
-Để em ngủ thêm tí nữa đi…
-Em định để ba mẹ lên gọi dậy hả?
-Được rồi.. Anh cằn nhằn nhiều quá. từ từ..
Cả hai dậy rửa mặt rồi xuống nhà.. Mẹ nó dường như đã chuẩn bị xong bữa sáng. Ba nó vẫn như thường lệ, tay cầm cuốn báo, mắt thì dán dính vào từng chử một.
-Ngủ ngon không hai con?
-Dạ ngon mẹ – hắn bạo dạn gọi mẹ nó là mẹ
Cả nhà nó và thêm hắn nữa có một buổi sáng tuyệt vời