Cú vấp ngã thứ 3 - Định mệnh I - Chương 12
Chap 12. Người lạ mặt mới
Từ cánh cửa bước vào….
-Ồ….ồ.. ồ…-cả lớp ồ tập 1…Đứng trên bục giảng bây giờ , ngoài bà cô ác quỷ thỳ là 1 chàng trai trẻ khôi ngôi tuấn tú, khuôn mặt khá là baby….đặc biệt có đôi mắt hết sức là hút hồn…
-Giới thiệu với các em, đây là bạn Dương Đăng Hoàng vừa chuyển từ trương XYZ về…-Bà cô bắt giọng ngọt ngào…-Em chào các bạn đi… (ngọt quá, sau này mày sẽ biết thế nào là lễ độ)
-Dạ..mình là….-người bạn mới này chuẩn bị “cất tiếng hót đầu đời” thỳ
-Xin lỗi….-Từ phía cửa, một cô gái với dáng người tuyệt vời, là hoa khôi của trường lúc bấy giờ…
-Em là….
-Dạ em, là Trần Huyền, từ nay em, sẽ là thành viên của lớp chúng mình ạ.!
-Ồ….ồ….ồ….- Lớp ồ lần 2…xì xầm…xì xầm..
-Được rồi, em vào đi.. kể từ này lớp chúng ta sẽ có 2 con gà mới, các em nhớ “chăm sóc” cho “chu đáo” đấy – bà cô này có kiểu nhấn mạnh rất là hay – các em muốn ngồi ở đâu?? – Bà cô này tuy là ác quỷ nhưng rất là thiên thần trong việc chọn chỗ ngồi…
-Dạ em muốn ngồi bên bạn Dương Thế Duy ạ…-Huyền và con gà mới còn lại, Hoàng, đồng thanh nói
-Ồ….ồ…. ồ….- Lớp ồ tập 3. Xì xầm xì xầm: “Ê, vợ lớn sợ mất chồng nên qua tấn công, cản trở vợ nhỏ kìa”… “bồ nhí mới đó”…. “phen này tay ba rồi”…. “wao thằng đó phúc thật”
Phúc hay không thỳ không biết, cứ chờ đi rồi hẵng hay..
Bấy giờ bà cô mới để ý, xoay mặt nhìn thật kĩ 2 con gà này, bà cô mới nỡ nụ cười hết sức nham hiểm…
-Được, cứ ngồi đi…
Chả là bàn của hắn là bàn cuối, xưa nay là vùng chiến đấu của hắn và nó, chỉ riêng 2 người mà thôi… Nhỏ thỳ ngồi bạn trên vì mắc “bệnh tám”… Nhưng bây giờ, bỗng lọt đâu 2 con quỷ đến tranh giành… Huyền nhanh chân đã chiếm được chỗ bên cạnh hắn, còn thằng kia thỳ chưa được gì… bên cạnh hắn còn có người hắn iu thương nữa mà.. là nó… Tưởng chừng như con gà này hết cách…
-Bạn gì đó ơi, bạn có thể cho mình ngồi gần Duy được không??? – thật là trắng trợn,, cả hắn, nó, Huyền, và hàng chục con mắt khác được căng lên hết cỡ… Trước sự ngỡ ngàng đó, nó chẳng biết nói gì hơn….đúng hơn là á khẩu. Nó nhìn qua hắn với ánh mắt “làm sao đây hả?”….và hắn cũng dùng ánh mắt trả lời “”đừng đừng never nha”… Nó không hiểu được ánh mắt đó và đã vô đình “vẽ đường cho hươu chạy”
-Bạn cứ tự nhiên – nói thì nói vậy nhưng nó muốn bằm cả Huyền và Hoàng thành trăm… tư dưng…
****
Nhà nó… hôm nay là tuy không phải là ngày học nhóm nhưng có kẻ đang phá chuông nhà nó..
-Khùng à! Tui không thừa tiền thay chuông mới đâu nha – nó bực mình
-Ai bảo gọi hoài không nghe? – hắn chống chế
-Chuyện gì? Nói – nó vẫn cái thái độ đó
-Vô nhà rồi tui nói, định cho tui thành thịt hung khói à, nắng quá – hắn nài nĩ
-Không.. không phải nhà chùa – nó vẫn kiên định
-Please… vợ nở lòng để chồng chịu khổ à? – hắn nhái cái giọng mà mấy đứa vẫn hãy trêu nó
-ông biến đi, tui định cho ông vào rồi, nhưng nhờ câu nói “ngọt ngào’ đó, ông đành phải ở đây thui – nó đay nghiến hắn… Dù gì nó cũng ghét bị gọi là như vậy, cũng tại tình cảm của nó đã xác định được đâu, cho dù có người sướng như điên, à nhầm, như tiên
-Thôi mà! giỡn tí thôi mà! Cho tui vào đi – hắn nài nĩ…sau một hồi, tốn một đống calo và nước bọt, hắn đã nhận được cái gật đầu khó khắn của nó.
****
-Nói. – vừa ngồi xuống chưa kịp cho hắn thở, nó đã quăng 1 câu cụt lũn
-Cho tui miếng nước đi, nãy giờ khát khô cổ rồi
-nhà chùa rồi nước cũng chùa luôn hả? – mặc dù nói nhưng nó vẫn lấy nước cho hắn…hắn và nó có chung sở thích là nước táo, biết vậy, nó lấy cho hắn mặc dù miệng thỳ chửi rủa…(mâu thuẫn quá)
-Sao ông lại để cho thằng điên đó ngồi cạnh tui?? – hắn hỏi sau khi đã nhấm nháp hết cốc nước táo – Yum, ngon thật!
-Thỳ thích thỳ cho hắn ngồi thôi, bộ có ai chết à?
-Có tui chết này?
-Sao chết? một bên là gái đẹp, 1 bên là trai đẹp, sướng quá rồi còn gì –nó nói với cái giọng khích đễu. Nó không hiểu sao mình lại làm vậy nhưng nó đang tức….Tức à? Sao phải tức nhỉ? Nó ghét khi nghĩ đến cảnh hắn ngồi cười đùa với 2 đứa kia….aaaaaaaaaaaa
-Huyền thỳ tui còn chịu được, còn thằng đó, A-men – hắn thở dài – ông biết hắn là ai không?
-Ai?
-Là thằng em họ đáng sợ nhất của tui, ông không thấy hắn họ dương đó à
-hả?
– Tui sợ hắn nhất! ông không biết đâu, hắn nói hắn iu tui đó và chính hắn đã cướp đi…….
-Cướp cái gì
-Hắn…Cướp …cướp …cái first kiss của tui – nói xong cả hắn và nó đều đỏ mặt.. Nghe hắn nói, chợt nó nghĩ về cái lần trước, cũng chính hắn đã cướp đi first kiss của mình.
-Ông đúng là…. Gái không tha đã đành, trai cũng không tha nốt, sát cả gái lẫn trai kinh… -Nó nói cho bớt ngại ngùng.
-Thế mà có người có bị tui sát đâu -hắn rầu rĩ nhìn nó…. Nó cảm nhận một ánh mắt yêu thương đang dành cho nó từ hắn…… Cả 2 đều im lặng
*** Flash back****
Đó là lúc hắn học lớp 8..
-Á……..Á……………Á……..- Tiếng hét thất thanh được vang lên từ cửa miệng của hắn – mày…..mày….làm…làm…cái…gì…. – hắn lắp bắp
-Anh không thấy à?? Hun đó, hỡi ông họ đang yêu – giọng nói đó không ai khác là Hoàng
-sao mày??
-Thì em đã nói rồi, em rất là thích anh… anh làm bạn trai em nhé…. – vừa nói Hoàng vừa sát sát vào hắn
-Á……..Á…………Á…………….- hắn vội đứng lên bỏ chạy….vào phòng tắm và ở lỳ đó cho đến khi chị Linh gọi
Kể từ đó, mỗi lẫn “siêu âm” Hoàng sẽ có mặt ở nhà hắn là y như ngày đó, có một chàng lãng tữ đã mất tích…. Lên cấp 3, cả 2 học khác trường, tưởng chừng như đã thoát nạn… Không ngờ bây giờ………………….
****End Flash back****
Nói về Huyền, cô ta đang chứa một âm mưu trong đầu…. Cô nghĩ việc gẫn gũi hắn nhiều hơn sẽ kéo hắn về lại bên cô….nhưng cô vẫn chứa chan sự lo sợ………