Chuyện tình chàng pháp sư - Chương 8
Chuyện tình chàng pháp sư – Truyện gay hay – Chap 8
Yurius kéo Daniel ngồi xuống một bãi cỏ rồi trao cho pháp sư một quả trứng rồng. Chàng nhìn nét mặt vừa ngơ ngác vừa vui mừng của Daniel sao giống đứa bé được cho một món quà lạ mắt. Daniel lật quả trứng tới lui, trước sau như để nhìn trọn vẹn cái quả trứng tròn trĩnh ấy. Yurius hỏi:
– Thế pháp sư muốn ăn sống hay luộc chín?
– Ăn sống được á? – Daniel ngạc nhiên
– Được chứ – Yurius tỏ vẻ từng trải đáp – Ăn sống bổ hơn là luộc chín đấy. Chỉ sợ hơi tanh khó ngửi thôi
Yurius nhắc đến từ “tanh” làm Daniel nhớ lại những bợn trắng dính vào tay lúc thức dậy. Chàng bèn lôi trong tay nải ra cái gói giấy nhỏ chứa những bợn trắng đó chìa cho Yurius xem và nói:
– Xem có tanh như cái này không?
– Cái gì thế? – Yurius nhịn cười hỏi
– Tôi chẳng biết nữa, sáng nay thức dậy thấy trên tay tôi đấy – Daniel thản nhiên đáp – Mùi tanh tanh kì cục lắm
– Chưa từng thấy qua bao giờ à – Yurius hơi ngạc nhiên
Daniel lắc đầu một cách thành thật càng khiến sự ngạc nhiên của Yurius càng lên cao. Chẳng lẽ một chàng trai hai mươi tuổi đầu rồi mà chưa từng xuất tinh bao giờ hay sao? Chưa từng nhìn thấy những tinh tuý đánh dấu sự trưởng thành của một cậu con trai đã trở thành một người đàn ông thực thụ? Nhưng trông nét mặt Daniel không có vẻ gì là dối trá cả. Yurius lẳng lặng bóc vỏ quả trứng rồng ra rồi quệt một ít lòng trắng lên tay đưa lên mũi Daniel:
– Ngửi thử xem có giống mùi này không?
– Cũng giống nhau nhỉ – Daniel ngửi xong thì kêu lên – Hoá ra đây là lòng trắng trứng của một loại động vật nào đấy.
– Nếm hai thứ thử xem có phải cùng một loại không – Yurius nghịch ngợm đề nghị
Daniel chẳng ngờ đó là trò đùa nên cứ tình thật mà nếm. Chàng vừa nếm xong hai thứ thì ngồi ngẫm nghĩ, nghiền ngẫm như thể đang so sánh, định lượng hai thứ xem có gì giống nhau hay khác biệt hay không. Yurius buồn cười lắm rồi nhưng phải cố gắng nhịn. Rốt cuộc Daniel cũng đáp:
– Cũng khá giống đấy! Chỉ là không hiểu sao trứng rồng lại dây vào tay tôi nữa.
– Thế có còn cần mang về cho Đại giáo sĩ xem thử không? – Yurius vừa nói vừa bụm miệng
– Sao biết tôi đem về cho Đại giáo sĩ xem? – Daniel ngơ ngác – Hoá là ra thức dậy từ lúc ấy rồi à?
Nhìn nét mặt ngơ ngác của Daniel cùng với hình ảnh cậu ta nghiêng nghiêng đầu ngẫm nghĩ khi nếm tinh dịch của mình, Yurius không nhịn được cười nữa ngả ra cười bò lăn lộn trên cỏ. Daniel lại càng ngơ ngác nhưng cũng chẳng hỏi thêm. “Cái bọn chiến binh này quái dị lắm, mình là pháp sư không nên hùa theo những thói bỡn cợt ấy”. Nghĩ thế, chàng không thèm để ý đển Yurius mà lẳng lặng bóc quả trứng ra rồi bưng lên miệng húp. Được vài ngụm rồi mà Yurius vẫn chưa thôi cười, Daniel lên tiếng nhắc:
– Thôi lo ăn lẹ rồi còn tiếp tục nhiệm vụ nữa này!
– Tắm một phát rồi hãy làm tiếp nhé – Yurius đề nghị
– Ừ, cũng được – Daniel đáp – Yurius cũng có thói quen tắm mỗi buổi sáng à?
Yurius gật đầu rồi bất giác trong đầu tưởng tượng ra cảnh hai đứa sẽ trần truồng trong làn nước mát lạnh mà nghịch ngợm nhau. Thế là cái vật bé nhỏ trong quần bỗng trở nên biến đổi. Yurius không thể kềm chế sự thay đổi ấy được nên khép hai chân lại đặt quả trứng rồng xuống giữa hai chân và cơ thể rồi khum đầu xuống mà húp một cách khó khăn. Daniel nhìn gã húp cực khổ như thế thì lắc đầu tỏ vẻ khó hiểu.
– Daniel này – Yurius hỏi chuyện khác để làm phân tán suy nghĩ – Có khi Daniel xài một phép hỗ trợ có ánh sáng màu hồng là gì vậy?
– À đó là phép Focus – Daniel nuốt ngụm trứng và đáp – Phép đó giúp tăng tỉ lệ ra đòn trí mạng.
– Nghĩa là sao?
– Đòn trí mạng làm tăng sát thương lên gấp ba lần – Daniel nói – Một phát tên trí mạng sẽ bằng ba phát tên bình thường. Càng ra nhiều đòn trí mạng thì càng gây sát thương gấp nhiều lần.
– Thế nhỡ tôi bắn phát nào cũng trí mạng hết thì sao? – Yurius ngơ ngác
– Thì vô địch chứ làm sao, hì hì! – Daniel cười – Mà chẳng có ai có thể như thế được, trừ một người.
– Ai thế?
– Một vị Hawkeye của tộc Human. – Daniel đáp – Ngài được chúa tể của các thần linh, thần Gran Kain, ban cho sức mạnh vô địch. Để có dịp tôi kể cho nghe chuyện này!
– Sao Daniel biết những chuyện đấy?
– Đó là sở thích của tôi! – Daniel nhoẻn cười – Tôi tìm tòi đọc kinh sách, nghiên cứu thực tế và học hỏi từ người khác!