Chuyện tình chàng pháp sư - Chương 24
Chuyện tình chàng pháp sư – Truyện gay hay – Chap 24
Yurius không đáp lời mời gọi của Daniel mà chỉ mỉm cười bâng quơ. Chợ Giran lúc nào cũng đông đúc. Hai người đang đứng trước tiệm bán soulshot của ông Kaidi. Yurius nhớ lại một thứ mà Daniel tặng nên nói:
– Daniel, tôi mập ra rồi này!
– Mập lên tí cũng đẹp mà! – Daniel đáp
– Mập lên thì quần áo mặc không vừa nữa – Yurius nói
– Xạo quá đi, quần áo giáp tự động co giãn theo người mặc – Daniel thúc vào bụng Yurius – Nếu không thế làm sao tôi mặc vừa bộ Avadon Robe của anh Tobias cho?
– Tôi nói thứ khác mà! – Yurius nói với nét mặt nham nhở – Quần lót ấy, chật rồi!
– Xạo, mập lên có tí mà chật gì – Daniel nói – Tôi thấy qua rồi, cái đó… ơ, cái đó… tự mua đi!
– Tôi không biết mua cỡ nào cho vừa – Yurius nhăn nhó
– Xạo nữa, của mình mà không biết thì ai biết. – Daniel lại thúc vào bụng Yurius – Trước khi gặp tôi thì ai mua cho ông?
– Hic, tôi muốn được Daniel mua cho mà! – Yurius nói huỵch toẹt.
– Giờ ông mập ra rồi tôi mua không còn chính xác nữa đâu – Daniel thoái thác
– Vậy thì đo lại đi!
Nói xong, Yurius kéo hai bàn tay Daniel vòng qua mông và siết thật chặt lại. Daniel vội rụt tay lại rồi chạy biến đi thật nhanh. Yurius vội vàng đuổi theo nhưng do chợ có nhiều ngõ ngách mà chàng lại không thông thuộc bằng Daniel nên chỉ lát sau là mất dấu. Tiếc thật, muốn được Daniel ôm lấy mà hắn rụt tay nhanh quá. Từ lúc dạo chợ đến giờ, Yurius thấy trong lòng rạo rực. Những cơn mộng xuân tình bỗng nhiên dạt dào trong đầu. Chàng chỉ tưởng tượng đến một dòng sông êm ả với bãi cỏ xanh rờn cạnh bên, nơi ấy, chàng và Daniel sẽ quấn lấy nhau không mệt mỏi. Quấn chặt cho đến khi những xúc cảm tuôn thành những dòng sữa trắng đê mê.
– Cũng may là có mặc quần lót không thì xấu hổ giữa chợ rồi! – Yurius làu bàu rồi ngồi xuống một băng ghế để che giấu những cảm xúc đang từ từ vươn vai lớn lên.
Lát sau, Daniel quay lại. Yurius ra vẻ giận dỗi không chịu đứng lên đón. Daniel liền đi tới ngồi xuống bên cạnh. Chàng pháp sư quay sang nhìn Yurius điển trai đang sụ mặt một đống thì bật cười khanh khách. Yurius ngạc nhiên lắm nhưng tiếp tục giả lơ. Cười một lúc, Daniel đưa tay chọt vào hông của Yurius:
– Ủa sao bị dính phép Silence rồi hả?
– … – Yurius im ru
– Chết rồi, ai bị dính phép này mà không được Bishop giải là sẽ bị rách hết quần lót đó! – Daniel nói một cách lo lắng
Những lời của Daniel khiến Yurius không nhịn được nữa, cười sặc sụa, cười đến phát ho luôn. Daniel cũng cười theo rồi nói:
– Xem lại coi có rách chưa?
– Nói xạo ai mà tin – Yurius đáp – Còn nguyên, chưa rách!
– Thế hả? – Daniel nói – Thế thì tiếc quá nhỉ!
– Tiếc cái gì? – Yurius ngạc nhiên
– Tiếc là mấy cái quần lót tôi mới mua phải đem trả lại thôi – Daniel đeo lại chiếc túi cá nhân và dợm đứng lên
– Ấy đừng – Yurius kéo chàng pháp sư ngồi lại – Mua rồi thì đưa đây! Giờ rách rồi nè! Xem nè!
– Thôi thôi không cần xem đâu – Daniel vừa né vừa lôi mấy cái quần lót từ trong túi ra và nhanh nhẹn nhét vào trong túi của Yurius
Yurius cầm lấy hai bàn tay của Daniel và giữ yên chúng trong chiếc túi cá nhân của mình. Chàng nhìn Daniel thật lâu và cái mũi từ từ tiến lại cái mũi của chàng pháp sư. Khoảng cách ấy sao mà dài thăm thẳm thế. Mãi mãi vẫn chưa chạm đến mà chỉ rút ngắn lại chậm chạp vô cùng. Dường như không gian và thời gian đều đứng lại nên khoảng cách giữa hai chiếc mũi vẫn thăm thẳm như thế ấy mà.
– Đừng… – Tiếng Daniel khe khẽ – Đang ở ngoài chợ đó!
Ừ phải rồi, cả hai đang ở ngoài chợ Giran, một cái chợ được xem là đông đúc bậc nhất thế giới này. Đây đâu phải là một dòng suối êm đềm với những phiến đá tròn trơn láng nằm trong một không gian vắng lặng. Nhưng Yurius vẫn muốn cái mũi mình tiến thêm chút nữa. Tiếc là Daniel đã đứng lên, một tay cầm lấy cánh cung của Yurius và kéo chủ nhân của nó đi theo.
– Đi mua trang bị cấp B cho ông nhé?
– Thôi tôi xài đồ này được rồi – Yurius đáp và tần ngần nghĩ đến số tiền ít ỏi của mình
– Hùn lại mua nha? – Daniel nhìn Yurius bằng ánh mắt long lanh – Tôi cũng có dành được ít tiền nhưng lại không cần mua gì cho mình cả.
– Thôi – Yurius đáp – Tôi ngại lắm!
– Không muốn chung đụng gì với tôi à? – Daniel nói bằng giọng nửa hờn trách nữa buồn bã