Chuyện tình chàng pháp sư - Chương 22
Chuyện tình chàng pháp sư – Truyện gay hay – Chap 22
Shilien ngước mặt lên. Bóng cha nàng cao lớn vời vợi đổ dài trên cỏ mịn. Ánh mắt vị thần huỷ diệt tối cao sao mà êm ả dịu dàng như những dòng nước nàng đang cai quản. Bỗng nhiên một sức lực cứ thôi thúc nàng ước ao được đắm mình trong làn nước dịu dàng ấy. Shilien cảm thấy khó hiểu khi mình bỗng có những ý niệm hết sức lạ lùng mà những người em gái khác của nàng chưa từng có, cũng như trước đây, nàng cũng chưa từng có.
“Trước đây”, đó là một khoảng thời gian dài vô vị trôi qua mà nữ thần Shilien trẻ trung, quyến rũ cần mẫn làm những công việc theo thường lệ. Đong nước cho sông hồ, rút nước cho mặt đất, tạo sóng dữ cho mặt biển mênh mông… những công việc của một nữ thần nước.
Sau “trước đây”, đó là kể từ lúc nàng thử tạo ra một con sóng cao đến tận cùng, đến tận nơi ngự trị của cha nàng, thần huỷ diệt tối cao Grain Kain. Tiếng cười khanh khách như tiếng suối reo của nàng vang vọng qua từng kẽ lá khi nam thần Grain Kain ướt đầm đìa. Và bỗng nhiên, người nhìn nàng bằng một ánh mắt êm ả dịu dàng như những dòng nước nàng đang cai quản.
Grain Kain khẽ vẫy một cơn gió nhẹ, cưỡi lên làn hơi ấy, bay xuống nơi nữ thần Shilien vừa tạo ra cơn sóng cao đến tận cùng. Cha nàng tiến đến nàng ngày một sát hơn, sát đến nỗi nghe cả những hơi thở dập dồn của một vị nam thần đầy quyền năng mà cũng đầy quyến rũ. Thần nhìn những ngón tay trắng trẻo búp măng của nàng đang vẽ nên con sóng ấy, rồi giữ hai bàn tay nàng lại, kéo lên vịn hờ trên hai bờ vai nở nang của vị thần huỷ diệt tối cao. Shilien như pho tượng, đứng yên, để cho nàng và cha ngày một sát lại gần hơn.
Nàng muốn những sóng nước trong bản thân mình được đôi môi của thần Grain Kain chạm đến từng chấm nhỏ. Ôi sao mà ta tội lỗi thế này? Nàng có biết đâu, đó chính là tình yêu, thứ mà thế gian diễn ra nhan nhản. Nhưng trong thế giới của các vị thần, đây là tiền lệ đầu tiên. Một tình yêu giữa hai vị thần, Grain Kain và Shilien. Nàng đã yêu cha mình, bất chấp đó là tội lỗi.
Daniel vội gấp quyển sách lại, trong lòng hồi hộp không tả xiết. Sao quyển sách kể về nữ thần Shilien mà giống chàng quá đỗi. Đó là những cảm xúc mà chàng có được khi cận kề bên Yurius, khi mà Yurius không một mảnh vải che thân, nằm đè lên người chàng và phả lên gương mặt chàng những nóng ấm mà mê hoặc. Trời ơi, không lẽ nào chàng cũng như nữ thần Shilien, đã bị tình yêu, một thứ còn mạnh hơn cả những vị thần, chi phối và điều khiển. Một tình yêu đầy tội lỗi. Con gái lại yêu cha ruột của mình. Một người đàn ông lại yêu một người đàn ông.
Đã hơn một tháng qua, Daniel chưa gặp lại Yurius. Không biết gã thế nào rồi, có tiến triển nhiều không. Daniel thì tiến triển rất nhanh nhờ sự giúp đỡ của Tobias, con trai cả của chưởng môn nhân. Chưởng môn nhân môn phái Light Wind có ba người con, hai trai một gái. Tobias là người con trai thứ hai, một Spell Singer (phù thuỷ của tộc Elf). Người con trai trưởng tên Torrance, nối nghiệp cha, sắp trở thành Eva’s Templar. Còn cô gái út, Thera, là một pháp sư của tộc Elf gọi là Elven Elder. Tobias rất chăm tập luyện. Từ khi gặp Daniel, Tobias thường lôi chàng đi cùng. Ba người, Tobias, Daniel và Thera thường hay cùng nhau luyện tập nên cấp độ tăng rất nhanh.
– Daniel, đi lên Tháp Isolance với anh không? – Tobias xuất hiện nơi cửa thư viện – Anh muốn thám thính nơi ấy xem có chỗ tập luyện phù hợp với chúng ta không.
– Đi, em cũng mỏi mắt rồi – Daniel xếp quyển sách khiến chàng bối rối lên giá – Để em đi gọi Thera nhé?
– Không cần đâu – Tobias xua tay – Hai anh em mình đi là được rồi.
Nói đoạn Tobias cầm tay Daniel kéo đi. Daniel thấy thế vội giả vờ làm rơi đồ để khéo léo rụt tay lại. Từ sau khi đọc đoạn sách kia, chàng trở nên nhạy cảm với những va chạm giữa đàn ông với nhau. Và bây giờ chàng cũng nhận ra một điều, Tobias rất hay nắm tay của chàng, điều mà Tobias chưa từng làm với người con trai nào khác. Trước đây, Daniel chỉ nghĩ do dì của chàng và chưởng môn nhân là hai người bạn thân nên Tobias cũng thích làm thân với chàng, cũng như em Thera cũng thích đi cùng chàng và Tobias vậy. Thấy Tobias đứng yên chờ mình đứng lên, Daniel liền nói:
– Anh ra cổng thành trước đi! Em đi lấy ít đạn đã!
Vừa ra khỏi cổng thành được một đoạn thì Daniel thấy bóng ai đó quen thuộc lắm. Hình như là Yurius đang đi cùng một chiến binh Orc cao lớn. Người tộc Orc cao lớn lắm. Yurius vốn cao hơn người bình thường rồi mà người đi chung còn cao hơn gã nửa cái đầu. So với Tobias thì Yurius cao hơn một chút. Daniel mừng quá lao đến:
– Yurius! Yurius phải không?
Yurius thấy phía trước mặt phất phơ những ngọn cỏ bông lau trắng, xen vào đó là bóng một chàng Human mặc áo màu trắng, vừa vẫy thanh kiếm Homunkulus vừa gọi tên mình bằng hết sức lực. Yurius quên cả anh Gustov bên cạnh, chạy ù về phía trước và cũng kêu to:
– Daniel! Tôi đây!
Không hẹn trước, cả hai quăng hết mọi thứ cầm trên tay xuống và ôm chầm lấy nhau. Yurius hạnh phúc rạng ngời khi nghe lại mùi hương trầm quen thuộc phảng phất từ trên người con trai mà chàng nhớ nhung cả tháng qua. Yurius xiết chặt vòng tay để cảm nhân Daniel có thay đổi nào trong suốt thời gian qua hay không. Daniel nói hồ hởi:
– Chà, ông mập lên một chút đó!
– Có sao? – Yurius hơi ngỡ ngàng – Sao tôi không thấy nhỉ? Còn Daniel thì ốm hơn một chút.
– Có sao? – Daniel nhại Yurius – Sao tôi không thấy nhỉ, hi hi!
– Chọc tôi à – Yurius giả bộ nghiêm trọng – Coi chừng nếm tên của Phantom Ranger nhá!
– Ha ha, ông quên bây giờ tôi là Bishop chứ không phải Prophet đâu nhé! Tôi cũng biết tấn công đối phương đấy nhé!
– Tấn công bằng Wind Strike à? – Yurius bĩu môi