Chuyện tình chàng pháp sư - Chương 17
Chuyện tình chàng pháp sư – Truyện gay hay – Chap 17
Gustov đi rồi, Yurius lại tiếp tục công việc của mình, ngồi chờ Daniel. Khoảng chừng hơn 20 phút sau thì cái bóng nhỏ thân quen đã xuất hiện. Yurius mừng rỡ suýt thì nhảy cẫng lên. Nhưng chàng kềm lại được, chỉ đứng yên tại chỗ, tay cầm cánh cung, còn một tay vẫy vẫy:
– Daniel! Daniel!
Gương mặt của Daniel dường như có gì đó không được vui. Tuy nhiên, vẻ ưu tư đó liền biến mất khi chàng pháp sư nhìn thấy Yurius đứng bên kia đường giơ tay vẫy vẫy. Yurius quả thật rất đẹp trai. Có nhiều cô gái đi ngang qua đã không kềm chế được và phải nhìn gã cung thủ điển trai ấy một lúc rồi mới quyến luyến rời đi. Daniel vịn vào cánh cung của Yurius và hỏi:
– Sao đúng lúc vậy?
– Tôi chờ Daniel ở đây chứ đúng lúc gì!
– Chờ làm gì, biết khi nào tôi mới ra?
– Mặc kệ, lâu mấy tôi cũng chờ!
Daniel hơi xúc động khi nghe mấy lời ấy. Chàng vốn mồ côi từ nhỏ, được dì lượm về nuôi dưỡng. Đến năm chàng mười sáu tuổi, là lúc Daniel đủ trưởng thành, dì về Hoàng Lăng sống ẩn dật. Trong hơn bốn năm trời cô độc ấy, dường như Daniel đã quen với việc lủi thủi một mình. Thế mà hôm nay, có một người bạn quen nhau chưa lâu lắm đã có thể thốt ra những lời giàu tình cảm ấy.
– Mai mốt nếu có muốn chờ tôi thì nói trước để tôi biết nhé – Daniel khe khẽ dặn – Thấy rảnh rỗi nên tôi ngồi trong thư viện đọc sách nãy giờ!
– Đợi chờ là hạnh phúc mà!
Yurius nghe trong bụng sướng rơn khi nghe Daniel dặn “mai mốt…”. Chàng thường nghe mẹ và cha nói với nhau hàng trăm lần “mai mốt” như thế. “Mai mốt anh không ăn cơm chiều thì nói trước để em nấu bớt lại nhé!”, “Mai mốt anh dựng thêm một cái chòi nhỏ bên sông để em giặt đồ cho đỡ nắng nhé!”…
– Đúng là Dark Elf, chả hiểu nổi – Daniel bĩu môi – May mà không ai làm ông tổn thương lúc này!
– Sao vậy?
– Thì ông bị tổn thương mà thấy hạnh phúc thì sẽ chảy máu trắng ấy!
Yurius đỏ bừng mặt khi nghe Daniel vô tư nhắc lại chuyện ấy. Và rồi chàng lại nghĩ về sự vô tư, trong trắng của Daniel. Điều đó khơi gợi lên trong lòng Yurius nhiều mâu thuẫn. Yurius yên lặng đắm chìm trong những mâu thuẫn ấy một lúc thì sực nhớ ra Daniel cũng lặng im ngần ấy thời gian. Chàng hỏi:
– Khi nãy tôi thấy mặt Daniel không được vui! Sao thế?
– Thấy gì không? – Daniel hỏi và ngước mặt lên để lộ vùng cổ
Yurius nhìn một lúc cũng không phát hiện thương tích hay điều gì bất thường trên cổ của chàng pháp sư.
– Không thấy gì thương tật gì cả!
– Trời ạ, thương tật gì! – Daniel phì cười – Tôi là pháp sư, vả lại còn ở trong Nhà thờ nữa, thì làm sao còn thương tật nào tồn tại được…
Yurius cũng buồn cười cho sự ngây ngố của mình. Đúng là như thế, trong Nhà thờ là những pháp sư chữa bệnh vào loại tài giỏi nhất thì làm sao để cho Daniel còn lại chút thương tật nào nữa chứ. Vậy thì cái cổ kia có gì bất thường? Bỗng nhiên Yurius nhận ra điều kì lạ ấy:
– Sao ba cái huy hiệu còn nguyên thế kia? Chưa nhận thụ phong làm Prophet à?
Daniel không đáp mà chỉ lắc đầu
– Sao vậy? Còn phải làm thêm nhiệm vụ nào hay sao? Hay chưa đủ nội lực để nhận cấp bậc này? – Yurius hỏi dồn dập
– Đầy đủ hết rồi – Daniel nói – Chỉ là Đại pháp sư khuyên tôi đừng trở thành Prophet
– Tại sao? – Daniel ngạc nhiên – Ông vốn thích trở thành như thế mà?
– Người nói tôi thích hợp làm Bishop hơn – Daniel giảng giải – Prophet có nhiều phép thuật hỗ trợ nhưng không có nhiều vai trò trong những trận chiến. Người bảo tôi nhanh nhẹn, xử lý khéo và chính xác… Tham gia vào trong các trận chiến sẽ rất có ích cho đồng đội.
– Ừ, Ngài ấy nói không sai, tôi cũng thấy thế. – Yurius gật đầu – Vậy bây giờ tính sao?
– Tôi cũng không biết nữa – Daniel rầu rĩ – Tôi muốn làm Prophet hơn nhưng tôi lại không muốn làm sai lời định hướng của Đại pháp sư Maxmilian, thần tượng của tôi từ nhỏ. Đâu phải ai cũng được Đại pháp sư cho lời khuyên nhủ như vậy. Người còn cho tôi một số tiền để tôi đi gặp Thương gia Mammon mua cái huy hiệu Mark of Healer thay vì đi thu thập thêm sẽ rất lâu.
– Mua huy hiệu nhiều tiền không?
– Tôi không rõ vì chưa nhận. – Daniel đáp – Người bảo là cho tôi thời gian suy nghĩ thêm!
Nhìn nét rầu rĩ của Daniel mà tội nghiệp làm sao. Yurius lại không có nhiều kiến thức, kinh nghiệm trong việc này. Trước giờ, sự phát triển tương lai của chàng là do mẹ định hướng sẵn, chàng chỉ việc làm theo mà thôi. Cho nên, mỗi khi gặp những trở ngại lớn mà bản thân không biết cách nào giải quyết, chàng thường hỏi ý kiến của cha mẹ rồi mới quyết định hành động như thế nào.