Chuyện tình chàng pháp sư - Chương 16
Chuyện tình chàng pháp sư – Truyện gay hay – Chap 16
Thành phố Giran được xem là trung tâm giao thương sầm uất nhất toàn lục địa Aden. Và lẽ dĩ nhiên, Lãnh chúa Giran cũng là một trong những người giàu có nhất lục địa này. Trên thế giới, có 3 lục địa chính là Aden, Elmore và Garcia. Aden là lục địa lớn nhất và cũng là nơi tập trung đông đúc dân cư. Trong khi đó, hai lục địa còn lại hoặc là băng giá bao phủ như Elmore, hoặc là như Garcia thưa thớt dân cư chỉ dành cho các quái vật nguy hiểm trú ngụ.
Yurius đang ngồi trước Nhà thờ lớn của kinh thành Giran. Giờ chàng đã trở thành một Phantom Ranger rồi mà sao không được vui vẻ gì mấy. Nếu như trước đây, chàng mong mỏi sớm đạt được danh hiệu này thì kể từ lúc trải qua những vui buồn cùng Daniel, chàng chỉ mong mỏi một không gian bình yên của Vùng Trung lập, như cha và mẹ chàng vậy. Ở trong không gian yên ắng ấy, chàng sẽ cùng Daniel trải qua những khoảnh khắc hạnh phúc bên nhau. “Trời ơi không lẽ mình đã yêu thật sự rồi hay sao?” – Yurius khẽ rên rỉ – “Tại sao lại là Daniel mà không phải là một cô gái nào khác?”.
Từ lúc chia tay nhau đến giờ đã là hơn năm tiếng đồng hồ rồi. Yurius đã hoàn tất xong việc chuyển cấp bậc từ lâu và đang ngồi chờ Daniel trước cửa Nhà thờ lớn thành Giran, tại cái chợ chính của thành Giran này gần hai tiếng đồng hồ rồi. Thế mà vẫn chưa thấy bóng dáng Daniel đâu cả. Yurius muốn vào nhà thờ tìm kiếm Daniel nhưng từ nhỏ chàng đã được khuyên nhủ tránh xa những nơi thờ phượng nữ thần Einhasad.
Chủng tộc Dark Elf thờ nữ thần Shilien, con gái lớn nhất của nữ thần Einhasad và thần Grain Kain, vốn từng được giao quyền cai quản nguyên tố Nước. Một hôm, cha nàng, tức thần Grain Kain, quyến rũ và cùng nàng ăn ở với nhau. Nữ thần Einhasad biết được nổi trận lôi đình, tước quyền cai quản nguyên tố Nước của Shilien và đoạ đày nàng xuống hạ giới trong khi nàng đang bụng mang dạ chửa.
Người cha và cũng là người chồng hờ hững không một lời bảo vệ khiến nàng uất nghẹn trong lòng, mang mối hờn căm các vị thần ẩn sâu xuống lòng đất. Bào thai trong bụng nàng nở ra năm con rồng mạnh mẽ nhất và lại được nàng nguyền rủa cho các sức mạnh của thế giới ngầm. Đã có một trận chiến long trời lở đất giữa các vị thần và binh đoàn của Shilien. Kết quả là hai bên lưỡng bại câu thương, Shilien lại ẩn sâu vào lòng đất chờ ngày trả hận.
Vì mối hận thù ấy mà hiện giờ, Yurius đành phải ngồi trong một cái góc nhỏ, mắt dõi về cánh cổng chính của Nhà thờ, ngóng chờ cái bóng hình một chàng pháp sư nhỏ bé mà lanh lợi, hiểu biết rộng rãi, và quan trọng nhất là mang lại cho chàng một cảm giác khác biệt, từ trước đến giờ chưa ai mang lại. Đó là cảm giác nhớ nhung và yêu thương.
– Yurius! – Một người chủng tộc Orc bỗng ngồi xuống cạnh và vỗ vai Yurius
– Ô, anh Gustov phải không? – Yurius mừng rỡ – Đúng là anh Gustov thật rồi!
– Thì anh chứ còn ai nữa – Gustov cười khà khà – Em ngồi đây làm gì thế?
– Em chờ bạn, còn anh sao lại ở đây?
– Anh ở đây tìm tuyển người cho môn phái – Gustov trả lời
– Anh lập môn phái rồi à? – Yurius hỏi tiếp
– Không phải anh lập mà là một người bạn chí thân của anh – Gustov nói – Anh ấy cũng là dân tộc Dark Elf như em.
Gustov Canarine được mẹ Yurius cứu sống sau một trận chiến khốc liệt giành lãnh địa Gludio cách Giran chừng 100 dặm. Lúc còn ở Vùng Trung lập dưỡng thương, anh Gustov rất mến Yurius. Anh cũng dạy cho Yurius nhiều kỹ năng chiến đấu và võ nghệ. Ngày anh lên đường trở về với những người cùng chí hướng, Yurius suýt nữa thì khóc. Anh ấy cũng tỏ vẻ buồn lắm. Lúc ấy Yurius được 15 tuổi. Vậy là hai anh em đã cách biệt hơn bảy năm rồi đấy và lúc này thì Gustove đã ngoài 40 tuổi rồi.
– Sao anh nhận ra em hay vậy? – Yurius hỏi – Em khác lúc trước lắm mà! Còn anh thì không khác nhiều, chỉ có thêm vài nếp nhăn nơi trán.
– Nhờ cây cung Eminence em cầm đó – Gustov nói – Đấy là cây cung anh tự tìm kiếm nguyên liệu để chế tạo ra và tặng cho mẹ em ấy mà.
– Ô, giờ em hiểu sao mẹ em lại có cây cung này và khuyến khích em đi theo con đường cung thủ rồi – Yurius lại reo lên như đứa trẻ
– Trở thành Phantom Ranger chưa? – Gustov nhìn Yurius xét đoán rồi hỏi
– Vừa mới xong anh ạ – Yurius hớn hở khoe
– Tốt! Gia nhập môn phái của anh không? – Gustove hỏi – Bọn anh đang có mưu toan đánh chiếm thành Gludio từ tay bọn chủ thành hiện tại, môn phái Deep Sea.
– Em còn non lắm, chưa giúp gì được cho anh đâu – Yurius xấu hổ nói – Chỉ tổ làm vướng tay chân bọn anh…
– Khờ thế chú nhóc – Gustove vỗ vai – Em tham gia một môn phái thì việc luyện võ sẽ mau tiến hơn vì có những nơi rèn luyện phải đi theo nhóm, có những nhiệm vụ phải làm cùng nhóm. Vả lại cũng còn một quãng thời gian nữa mới đủ lực tấn công em ạ!
– Thế thì cho em gia nhập môn phái của anh với – Yurius nói
– Hay quá! – Gustov vỗ vai Yurius rồi trao cho chàng một thẻ bài có in hình đầu cọp – Cầm đi em, đây là tín vật của môn phái, chỉ có những ai là môn hạ mới có tín vật này. Em phải đeo trước ngực để ai cũng biết em thuộc môn phái Brave Tigers nhé!
– Vâng – Yurius đáp rồi đeo ngay thẻ bài vào cổ
– Giờ anh đi chiêu mộ người tiếp đây – Gustov nói – Em về Khu trú ẩn Partisan, cách đây khoảng 30 dặm về phía tây nam, có một cái trại nhỏ chính là căn cứ của môn phái. Trình thẻ bài cho người gác cổng thì em sẽ được vào trong căn cứ. Ra mắt chưởng môn là Sandro Aquestino, anh ấy sẽ an bài tiếp cho em! Khoảng một tháng sau anh em mình gặp lại!
– Vâng – Yurius đáp với vẻ hơi buồn – Mới gặp đã lại chia tay ngay!