Chuyện tình chàng pháp sư - Chương 15
Chuyện tình chàng pháp sư – Truyện gay hay – Chap 15
Daniel dìu Yurius lên bờ và đặt chàng cung thủ xuống tảng đá lớn. Sau đó, chàng pháp sư nhanh nhẹn đi nhặt lấy mớ quần áo Theca trắng lem luốc kẻ viền cam rồi vung gậy lên làm phép cho liền lại. Bộ giáp rách tơi tả nên phải mất một lúc lâu thì Daniel mới hoàn tất công việc “khâu vá”. Vừa xong, chàng pháp sư quay qua nhìn thì thấy Yurius đang run cầm cập vì lạnh. Đúng là hơi lạnh thật khi mà chung quanh đang nổi những cơn gió mang đầy hơi nước của dòng sông cạnh bên.
– Sao lạnh không nhắc tôi biết để đưa tấm vải cho khoác tạm? – Daniel nói – Xin lỗi tôi vô ý quá!
– Không có gì – Yurius nói – Tôi đâu có lạnh
– Không lạnh mà môi tím tái thế kia à? – Daniel nói
– Tại đó là màu môi tự nhiên của tộc Dark Elf chúng tôi đấy – Yurius bịa chuyện
– Thôi đừng xạo! – Daniel vừa đáp vừa giúp Yurius mặc lại quần áo – Chỉ có chuyện máu trắng là tôi chưa biết thôi chứ vụ màu môi này không gạt được tôi đâu nhé! Sao tộc Dark Elf có hai màu máu à?
– Ừ!
Yurius nghe hỏi chuyện cũ thì bất giác xấu hổ đáp bừa. Khuôn mặt chàng đã trở nên hồng hào ấm áp trở lại trong bộ quần áo Theca chẳng khác gì lúc mới mua. Ban nãy, chàng nhìn Daniel vung gậy lên làm phép vá quần áo, trong lòng có chút gì đó ấm áp khiến chàng vẫn chống chọi được những cơn gió lạnh chứa đầy hơi nước. Việc làm đó chỉ có mẹ chàng làm cho mà thôi, Daniel là người thứ hai. Ừ nhỉ, hoá ra mẹ mình cũng là một pháp sư nên biết làm phép vá quần áo.
– Sao thừ người ra thế? – Daniel vả nhẹ vào mặt Yurius – Khi nào ông chảy máu trắng? Máu đỏ thì tôi thấy rồi hiểu rồi, không khác tộc Human tôi.
– Khi nào tôi bị thương mà cảm thấy hạnh phúc thì máu trắng mới chảy ra…
Yurius nói nhẹ nhàng như cơn gió. Trước sự ngây thơ trong sáng của Daniel, chàng không muốn mình trở thành người đầu tiên chấm những vết đen ố nhơ bẩn vào. Yurius nghĩ rằng, nếu người ta luôn ngây thơ trong sáng như thế, cuộc đời người ta sẽ không đau khổ, không lo lắng gì cả. Nhưng mà như thế thì, điều gì đó như là tình yêu đang dấy lên trong lòng chàng rồi sẽ phải vùi chôn vào trong đáy mộ. Nét mặt Yurius bỗng chốc hoá muộn phiền.
– Dì tôi nói đúng mà – Daniel đáp –Tự dưng hạnh phúc thì lại chảy ra máu trắng! Tộc Dark Elf mà một tộc người khó hiểu nhất trong thế giới này.
– Dì của Daniel nói thế à? – Yurius hỏi lại – Chắc dì của ông còn thông thái hơn cả ông nữa hả?
– Chứ sao nữa! – Daniel ưỡn ngực kiêu hãnh – Dì tôi là một phù thuỷ nổi tiếng của thành Giran. Có điều đó là quá khứ. Còn bây giờ dì tôi sống ẩn dật trong khu Hoàng Lăng.
Hoàng Lăng thì Yurius biết. Đó là khu mộ của hoàng gia thuộc lãnh địa Goddard, bao gồm bốn lăng mộ chính xây theo bốn hướng khác nhau. Nghe nói trong Hoàng Lăng, ngay chính giữa có ẩn chứa một bí mật rất lớn của tộc Human. Nhưng bí mật gì thì không ai biết cả. Để vào chính giữa thì phải đi qua một trong bốn lăng mộ ấy. Trong lăng có rất nhiều cơ quan cạm bẫy lẫn bùa chú phong ấn cấp cao. Biết bao đoàn người vào tìm hiểu, nghiên cứu đều chẳng thấy trở ra. Hoàng Lăng nguy hiểm đến nỗi nơi đấy còn được xem là nghĩa địa của cả thế giới.
– Đúng đấy! – Daniel nói – Đương thế chỉ có ba người biết bí mật của Hoàng Lăng. Hai trong số ấy, một là trưởng giáo sĩ thành Giran, Đại pháp sư Maxmillian, người kia là Lãnh chúa thành Goddard. Còn người thứ ba thì dì tôi bảo không biết.
– Chắc là dì của ông đấy! – Yurius đăm chiêu
– Cũng có thể lắm! – Daniel gật gù – Nhưng cũng có thể không vì người nắm giữ bí mật đó đòi hỏi phải rất giỏi phép thuật hoặc võ công. Như Đại pháp sư Maxmillian là người giỏi nhất trong giới pháp sư, người là Cardinal cuối cùng của triều đại Shunaiman sống cách chúng ta gần 500 năm rồi đấy
.- Vậy sao? – Yurius ngạc nhiên thán phục – Vậy còn Lãnh chúa thành Goddard?
– Ông ta là nhà vô địch trong đấu trường Olympiad – Daniel nhìn xa xăm – Là một Eva’s Templar bất bại.
Đấu trường Olympiad là một cuộc tỉ võ được tổ chức hàng tháng. Tất cả các đấu sĩ có thể tham gia tỉ võ theo trường phái của mình hoặc tỉ võ với mọi trường phái khác. Ví dụ, cùng trường phái Phantom Ranger như Yurius, chỉ có những Phantom Ranger đấu với nhau và người cao điểm nhất trong tháng sẽ trở thành nhà vô địch trường phái của tháng đó. Còn đấu với mọi trường phái khác nhau thì khó hơn nhiều và người cao điểm nhất được gọi là Vua của Olympiad trong tháng đó. Lãnh chúa Goddard là vô địch trường phái Eva’s Templar cũng như Vua của Olympiad liên tục trong hơn 20 năm qua mà chưa có ai đánh bại được. Thật là đáng nể phục!
– Nhưng Eva’s Templar là gì? – Yurius ngờ nghệch hỏi
– À, đó là chiến binh phòng thủ của tộc Light Elf – Daniel giảng giải – Từa tựa như tên chiến binh phòng thủ Human xấc láo mà chúng ta đánh nhau, nhưng là cấp chiến binh phòng thủ cuối cùng, cấp cao nhất ấy!
– Cấp cuối cùng của cung thủ Dark Elf là gì? – Yurius hỏi
– Ông không biết thật sao? – Daniel tỏ vẻ không tin – Cấp cuối cùng gọi là Ghost Sentinel
– Tôi sẽ phấn đấu trở thành Ghost Sentinel, hehe – Yurius nghênh nghênh mặt hớn hở nói
– Xời, giờ còn chưa chịu về thành phố gặp Trưởng giáo tộc Dark Elf để thụ cấp Phantom Ranger thì làm sao trở thành Ghost Sentinel được!