Chuyện tình chàng pháp sư - Chương 14
Chuyện tình chàng pháp sư – Truyện gay hay – Chap 14
– Có chuyện gì thế? – Daniel nghe tiếng la của Yurius thì hỏi ngay
– Không… không có gì… – Yurius luống cuống – Nghe ông la nên tôi la theo thôi
– Tôi vừa đạp trúng cái gì lạ lắm!
Daniel nói xong liền khom xuống nước tìm kiếm. Yurius muốn đưa tay xuống che cái chỗ ấy lại nhưng không hiểu sao đôi tay cứ vịn nguyên vào người Daniel không rời ra. Vả lại, có muốn che cũng không kịp nữa rồi. Trong làn nước trong veo ấy, Daniel đã nhìn thấy một thứ mà chàng cũng không rõ có phải mình vừa đạp trúng không nữa.
– Sao cái đó bị cứng, to và dài quá vậy? – Daniel ngơ ngác hỏi
– Tại… bị… ông đạp trúng đó – Yurius xấu hổ nói trớ đi
– Thật chứ? – Daniel hơi lo lắng – Vừa cứng, vừa to và dài ra thế này thì làm sao mặc quần vô lại được?
– Chờ chút xíu nó bình thường trở lại à! – Yurius nói khẽ
Nghe Yurius nói thế thì Daniel cũng ngồi thụp xuống nước, mắt thì không rời cái vật ấy. Từ trước đến giờ Daniel chưa thấy hiện tượng lạ thế này. Chàng cũng hơi lo lắng, không biết mình đạp trúng cái đấy khiến nó bị như vậy rồi có bình thường trở lại như Yurius nói hay không. Hay là gã cung thủ này chỉ nói vậy để mình yên lòng mà thôi.
Khốn khổ cho Yurius, bị Daniel nhìn chằm chằm như thế thì lại càng kích thích chứ “bình thường” trở lại cái nỗi gì. Đã thế, sự kích thích làm cho dương vật chàng cứng lên hết cỡ và thỉnh thoảng lại giật giật mấy cái. Yurius cố kềm không cho nó giật nhưng có vẻ như không ích lợi gì. Và cảnh ấy dĩ nhiên không qua được cặp mắt nhìn chăm chú của Daniel.
– Không sao thật chứ? – Daniel lo lắng hỏi – Sao thấy nó không bình thường mà còn giật giật nữa?
Yurius không biết trả lời chàng pháp sư này thế nào nữa. Không lẽ còn có một gã trai tồ đến thế? Chẳng biết gì về cương cứng, chẳng biết gì về kích thích hay sao? Cả đời Daniel không lẽ chưa từng bị cương lên như vậy? Vậy chắc đúng là Daniel chưa bao giờ xuất tinh rồi. Không lẽ Daniel chính là một “trai tân” đúng nghĩa hay sao? Bao nhiêu câu hỏi dồn nén trong đầu Yurius từ sáng sớm nay bỗng dồn dập hiện ra trong đầu làm chàng khát khao được khám phá cái nằm sâu bên trong chiếc quần màu vàng Mithril óng ánh. Chàng khẽ nuốt nước bọt và cảm thấy cổ họng khô khốc.
Trong khi đó, thấy Yurius im lặng thì Daniel lại càng hoang mang hơn. Chàng hỏi:
– Tôi xem thử coi có sao không nhé?
Yurius há miệng toan nói “ấy đừng” thì Daniel đã nhanh nhẹn dùng hai bàn tay mềm với nhiều vết chai sần trong lòng bàn tay, chắc là do cầm gậy phép tập luyện quá nhiều. Những vết chai sần ấy chạm lên những vùng nhạy cảm nhất làm cho máu trong người Yurius chảy rần rật và nung nóng cơ thể chàng lên. Dương vật Yurius lúc này lại càng giật nhiều hơn. Daniel sợ quá giữ lại không cho cái vật ấy giật nữa và những vết chai sần càng siết nhiều hơn, chạm nhiều hơn.
– Trời ơi có cái gì chảy ra này! – Tiếng Daniel thất thanh – Tôi chưa bao giờ biết người Dark Elf có máu trắng đấy!
Yurius đang sướng cực độ cũng không nhịn được cười trước sự ngớ ngẩn cùng cực của chàng pháp sư. Gã cung thủ bật cười thành một tràng dài như điên dại. Cười đến lăn lộn. Cười đến ruột gan nhộn nhạo. Còn chàng pháp sư thì lại càng ngạc nhiên hơn trước cảnh tượng ấy.
– Sao cười dữ vậy? – Daniel hỏi – Tôi ngố lắm à?
– Ha ha… chứ còn gì nữa… ha ha… – Yurius vừa cười vừa đáp
– Tôi không có nghiên cứu nhiều về người Dark Elf – Daniel bĩu môi – Nên việc tôi không biết người Dark Elf có máu trắng thì có gì lạ đâu. Có ai mà biết mọi sự trên đời đâu chứ!
Nghe thế Yurius lại càng cười hơn nữa. Cười đến nỗi chàng bị nghẹn trong bụng và mặt bắt đầu đỏ rừ lên. Tiếng cười đã thay bằng tiếng sặc kèm theo tiếng ho khan trông rất tội nghiệp. Daniel vội đưa tay ra sau lưng Yurius vừa vỗ đồm độp vừa xoa lấy xoa để. Điều ấy làm cho Yurius bớt cơn sặc mà cũng gợi cho chàng nhớ đến mẹ mình. Những ngày còn thơ, mẹ vẫn hay làm thế mỗi khi chàng ho, mỗi khi chàng sặc. Trong cơn tơ tưởng ấy, Yurius giang hai tay ra ôm lấy Daniel.
– Cười cho dữ vào rồi ho sặc vậy đó – Daniel làu bàu – Ông làm tôi sợ quá chừng à!
– Tại ông tồ quá nên tôi mới cười nhiều vậy – Yurius phân trần
– Thì tôi không nghiên cứu qua nên chưa biết thôi – Daniel nói – Giờ sẵn ông nói tôi nghe luôn đi
– Ông muốn biết thật chứ? – Yurius hỏi
– Đời tôi thích nhất là tiếp thu thêm kiến thức mới – Daniel nói chắc nịch – Nhất là kiến thức lạ lùng thế này tôi càng muốn biết ngay.
– Ông không biết thật chứ? – Yurius lại hỏi
– Trời – Daniel tỏ vẻ không hài lòng – Tôi nói xạo làm gì. Pháp sư không nói xạo nhé!
Yurius cảm thấy hơi mệt mỏi. Sau trận tử chiến với con boss đèo Tử Thần, giờ lại xuất tinh nữa, rồi còn cười lăn cười bò trước sự ngớ ngẩn của Daniel, thể lực vốn yếu ớt của chàng lại càng suy kiệt đi. Chàng nói với Daniel:
– Ông dìu tôi lên bờ đi rồi tôi nói cho nghe!