Bí Mật Động Trời - Chương 6
– Chuyện gì vậy cậu nói nhanh đi, khuya rồi. – Trường gấp gáp
– Tại sao cậu lại làm với Tú như vậy chứ ? Cậu có biết là nhóc rất đau không?
– Đau gì, mình chỉ lở tát một cái thôi mà
– Nhưng trước đó, Tú đã bị bỏng trong nhà bếp
– Cái gì……bỏng. Cũng tại nhóc làm hư cái áo đi tiệc của tôi thôi, làm hại hôm nay tôi thất hứa với người ta.
– Sao…chỉ như thế mà cậu tát cậu nhóc à. Cậu có thể mua áo khác, chọn áo khác.
– Nhưng mình không cố ý, lúc đó mình nóng quá.
– Trường à, Tú không phải là một đứa như những kiểu người mà cậu đã gặp mà sinh lòng ghét đâu. Cậu nhóc rất là thuần khiết rất thơ ngây và dễ thương…và cũng không phải là một kẻ lang thang như cậu đã nghĩ.
– Mình thấy cậu đã quá nuông chiều thằng nhóc đó rồi đấy. Cậu có tình cảm đặc biệt với nhóc đó à?
– Đúng, mình có tình cảm đặc biệt đó vì cảm thấy cậu nhóc đó không phải là dạng người xấu. Cậu nhóc đó là con của một gia đình giàu có…..
– Sao?
– Anh Khoa có điện thoại nè. – Tú bất ngờ chạy tới
– Ủa em chưa ngũ sao, điện thoại của ai?
– Bạn anh đó. Tên…..tên Vy
Bỗng nhiên Khoa cảm thấy lo lắng.
– Thôi được rồi đưa anh.
Rồi Khoa đi ra vườn cảnh phía sau nghe điện thoại
– Khoan đã. – Trường gọi Tú khi Tú định quay đi.
– Cho tôi xin lỗi, lúc sáng tôi đã quá nóng giận nên…..
– Không sao đâu, em hiểu. – Tú nói
– Thật là không sao, tay nhóc hết đau chưa, mặt nữa. Có giận tôi không?
– Ờ….không
– Nói dối. Tôi biết nhóc đang nói dối vì ít hay nhiều thì tôi cũng đã làm nhóc giận ?
– Có chút chút thôi. Thôi em về phòng đây.
Rồi Tú đi mất tiêu. Trường còn ngồi lại và nghĩ vu vơ : “ Nhóc này là con nhà giàu thì tại sao lại ở đây ? , mà mình có lỗi thật, đánh một cậu nhóc yếu ớt như vậy có là con trai nữa không” …Rồi Trường đứng dậy vào phòng.
Tại khu vườn
– Alo, Gì vậy Vy ?
– Anh nhớ em không? – Giọng rất ngọt
– Anh nghĩ đã có sự hiểu lầm, chúng ta không thể đến với nhau đâu.
– Nhưng anh biết là em yêu anh nhiều lắm không?
– Vy à………..
– Anh đừng nói gì hết, để một mình em yêu anh là đủ rồi. – Vy ngắt lời
– À hôm nào ,em qua nhà anh chơi được không, với tư cách là bạn thân thôi.- Vy nói
– Cũng được. Vậy nha anh bận rồi. Bye em
– Anh….anh…..
Khoa tỏ ra vẽ không hài lòng và đi vào nhà. Xung quanh Trường và Khoa có rất nhiều cô gái vây quanh vì hai anh chàng này đều là con nhà giàu, đẹp trai. Nhưng so về sắc đẹp thì rõ ràng Trường đẹp trai nhiều hơn Khoa. Vì thế, cục nước đá lạnh là Trường không thể nào tan được khi quá nhiều cô gái bên cạnh.
____________
Và rồi tiếng sét ái tình “dường như “đánh trúng tim Khoa , mỗi ngày Khoa cứ bên cạnh Tú nhiều hơn mặc dù công việc của Khoa thì tấp nập. Một ngày………..tại hồ bơi nhà
– Tú à ,anh muốn nói thật với em chuyện này
– Chuyện gì anh ?
– Mai này em có thể để cho anh chăm sóc em, bảo vệ em được không vậy?
– Anh…..nói gì………?
– Anh đã thật sự rung động khi những ngày tháng qua bên em mất rồi.
– Anh đang nói gì vậy ?
– Anh yêu em.
Không gian trước mặt Tú như mờ ảo, lạ lẫm và không ít bỡ ngỡ.
– Yêu…………….em nghĩ anh đã có sự nhầm lẫn……..không thể nào là tình yêu được
– Nhưng anh đã nhiều lần hỏi trái tim anh rồi, nó cứ bảo là rất muốn bên em, xa em tim anh như đau lên. Anh biết ngay anh đã yêu em.
– Anh………. – Tú vẫn ngớ ngẫn
– Hãy để anh bên cạnh chăm sóc cho em, em đừng sợ gì hết. Em không yêu anh cũng được chỉ cần anh được chăm sóc cho em là anh thấy vui rồi , được không Tú?
– Nhưng chúng ta là con trai, anh không thể nào…………
– Nhưng anh không nghĩ em là con trai……….
– Anh….
– Anh…..anh xin lỗi………
Một hồi lâu Tú suy nghĩ ” Tình yêu gì….mà chỉ có một người yêu hay sao. Sao lạ vậy? ”
– Anh à……….em nghĩ là………
Chưa kịp nói hết, Khoa đã ôm Tú vào lòng thật chặt. Tú cảm thấy hồn mình như bay bay, như say say không thể tả nổi. Nhưng Tú đã cảm thấy cái gì đó không ổn từ những lời nói của Khoa, cậu nhóc vẫn để Khoa ôm mình biết bao lâu và khoảng vài phút, Tú lấy tay chặn Khoa ra rồi lên phòng mình.
– Em đi ngũ đây, anh ngũ ngon nhe.
– Ừ, hãy cứ yên tâm. Anh sẽ bảo vệ em. – Khoa nói khẽ.
Lên phòng , dáng người Tú đi thẩn thờ như mất hồn
– Anh Khoa yêu mình, nhưng có cái gì đó……không thể nào, không thể nào – Cậu bé có cái tuổi non nớt này đã phải bối rối, khó hiểu từ những lời nói từ của Khoa khi cậu bé chưa từng chạm được vào chữ “ Yêu”.
– Gì mà mất hồn vậy? – Trường cầm ly nước cam nói
– Anh Trường – Tú giật mình
– Lúc mới yêu rồi hay sao mà thơ thẩn vậy cậu nhóc.
– Đâu có…em đi ngũ đây, í quên chúc anh: chúc anh ngũ……..
– Khoan đã, đừng ngon miệng như hôm trước nhá – Trường ngắt giọng.
Tú mĩm cười với Trường một cái thật tươi vì biết lần trước mình chúc nhầm, nụ cười của cậu bé gửi đến Trường kèm theo câu nói
– Ờ….chúc anh ngũ ngon.
Bỗng dưng Trường thấy hôm nay khác hẳn mọi ngày, thấy Tú có vẻ vui hơn, đầy sức sống, chắc chắn khác với ngày hôm qua. Chắc có chuyện gì rồi.
_______________________________
Tú đang ngồi lơ thơ, nhìn chăm chú vào màn hình vi tính. Gương mặt Tú đổi sắc thái từng lúc khác nhau, lúc căng thẳng, lúc mĩm cười, lúc buồn buồn, ngớ ngẩn.
Trường thấy cửa phòng Tú không đóng nên đứng nhìn một lúc rồi vào trong.
– Gì đây ta?
– Ớ….anh ….Trường
Rồi Tú lấy tay che màn hình không cho Trường thấy. Trường gạt tay Tú ra.
– Đây tôi xem nào………à đọc truyện à ?…….truyện gì đây..?
– Dạ…..truyện……..- Tú lúng túng
– Cái gì?……truyện Chuyện Tình Huynh Đệ Lớp 10 à?…tên truyện gì lạ vậy, huynh đệ sao yêu nhau được, hay là……….