Anh Trai Và Em Trai Dâm Đãng - Chương 2
Vừa nghe thấy tiếng còi ôtô, Lục Hoa lập tức ném khăn mặt trên tay xuống, vội chạy ra cửa sổ ngó ra bên ngoài. Lục Dạ Hằng phong cách cao quý bước xuống chiếc xe Bentley. Hắn mặc một bộ tây trang được làm từ sợi đay, cắt may vừa người. Con ngươi đen, mái tóc đen nhưng ngũ quan lại đậm chất phương Tây thâm thúy, anh tuấn đến độ làm người nhìn phải ngạc nhiên. Hắn bất quá chỉ hơn Lục Hoa 2 tuổi, nhưng trang phục và khí chất lại không hề giống một thiếu niên, ngược lại có một khí chất rất Thượng Hải, giống như bá chủ một phương làm mọi người kính nể.
Lục Hoa nhìn về phía gương, trong gương phản chiếu ra hình ảnh một tiểu mỹ nhân, so với nam nhân cao cao tại thượng vừa nãy có chút tương đồng, dù sao cũng là anh em huyết mạch tương thông. Lục Hoa là người song tính, cho nên ngũ quan của cậu tuy hướng về phía nữ nhân nhưng khí chất nam nhân cũng không thiếu. May mắn cậu là con lai, cũng không có vẻ gì là quá đột ngột, nhưng bình thường cậu cũng sẽ mang thêm một chút trang sức để làm nhu hòa gương mặt.
Lúc này, mặt Lục Hoa ngẩng lên, không có đồ trang điểm che đậy, khuôn mặt nhất thời kinh diễm đến bức người. Có chút anh khái nam tử, có chút khí khái nữ tử hiên ngang. Cả hai như hợp lại thành một, phi thường xinh đẹp.
Lục Hoa vội mặc chiếc áo ngủ lụa màu xanh khêu gợi, phía trên lộ ngực, phía dưới lộ chân, ở bên hông lại buộc một cái đai. Không có tác dụng che chắn, ngược lại còn làm cho vòng eo của Lục Hoa trở nên mềm mại đa tình. Cậu chạy xuống phòng khách, đúng lúc Lục Dạ Hằng bước vào cửa, thấy em trai chạy ra đón mình, hắn lập tức đem người ôm vào lòng.
Lục Dạ Hằng cư nhiên cao hơn Lục Hoa một cái đầu, cúi đầu xuống liền thấy phong cảnh hiện ra trước mắt. Bộ ngực lớn no đủ mà sinh động, bầu ngực trắng mịn theo động tác của chủ nhân lên xuống không ngừng, một rãnh sâu thẳm giữa hai bờ ngực cơ hồ tỏa ra hương thơm thần bí. Ngực Lục Dạ Hằng phập phồng không ngừng, trong lòng bất đắc dĩ đến cực điểm. Đứa em trai này từ nhỏ đã rất thân cận tín nhiệm hắn, từ trước đến giờ ở trước mặt hắn không chút đề phòng. Em trai luôn lộ ra vẻ mặt tự nhiên, nhưng đối với người có dục niệm trong lòng như hắn, cũng là một loại vừa ngọt ngào vừa dằn vặt.
Lục Dạ Hằng bắt buộc chính mình phải rời mắt, nhưng ngay sau đó lại thoáng nhìn qua bộ ngực to qua lớp áo ngủ của Lục Hoa. Thật đúng là phong tao màu mỡ, làm cho người khác muốn cầm cũng không vừa. Lục Dạ Hằng không khống chế được lại nhớ đến cặp mông to đầy cảm xúc, nhẵn nhụi mềm mại, co dãn rất tốt…. Ý thức được nghĩ tiếp sẽ gặp chuyện không may, Lục Dạ Hằng như không có chuyện gì xảy ra nói: “Sao chỉ mặc như vậy mà đi ra?”
Lục Hoa vươn cánh tay ngọc, ôm lấy cổ nam nhân, ngẩng đầu lên hơi chu môi, lộ ra vẻ ủy khuất, “Anh hai, anh không biết rằng mông và ngực của em có bao nhiêu lớn sao? Ban ngày đều phải mặc áo nịt ngực cùng quần lót khó chịu muốn chết, lại còn bị sưng đỏ lên. Về đến nhà đương nhiên phải để cho chúng thả lỏng, như vậy sẽ khỏe mạnh hơn.”
Lục Dạ Hằng không nói gì, em trai thoải mái thả lỏng, nhưng hắn phải nhịn đến phát điên rồi. Đành sờ sờ mũi, tìm một đề tài để nói, “Mặc quần áo ít rất dễ bị cảm lạnh.”
Lục Hoa cười khẽ, chôn mặt vào trong lòng anh hai, đỏ mặt nói, “Mông có chút lạnh đó, tay anh ấm, anh giúp em làm ấm mông đi…..”
Hô hấp của Lục Dạ Hằng cứng lại, tay nâng cằm Lục Hoa, đã nhìn thấy mặt đối phương không có tà ý, quả thật chỉ là đơn thuần muốn hắn làm ấm mông giúp thôi. Lục Dạ Hằng thở dài, thật là, hắn nghĩ cái gì vậy, em trai chỉ mới 16 tuổi thôi, xưa nay lại luôn tôn trọng vị anh hai này, như thế nào lại có ý khác được. Chính tâm tư của hắn xấu xa, làm sao lại nghĩ được Lục Hoa cũng có ý tứ giống mình.
Rõ ràng là đẩy cậu ra, nhưng cặp mông trắng nõn ở trước mắt lắc qua lắc lại, kích thích đến mỗi dây thần kinh của nam nam nhân. Trong đầu lại xuất hiện vô số hình ảnh kích tình dâm loạn, cuối cùng hắn không chống đỡ được loại dụ hoặc này. Hai bàn tay đặt lên mông của Lục Hoa, dùng chiếc khăn tay ấm áp khô ráo nhẹ nhàng mát xa.
Lục Hoa “ưm ưm”, thoải mái phát ra tiếng than nhẹ, “Ân, anh hai…. Tay anh thật ấm, cái mông bảo bối bị sờ rất thoải mái. A, anh hai, anh có học qua lớp mát xa ở đâu sao, quả thật rất thư thái. Mỗi ngày anh đều xoa bóp cái mông như vậy có được không?”
Lục Dạ Hằng bất đắc dĩ cưng chiều, âu yếm mát xa cho em trai, lại bị cậu vô thức gợi ra lửa dục. Nhưng mà không thể phát tiết, hắn không khỏi trầm giọng nói, “Không được kêu, nếu kêu nữa anh sẽ không giúp em mát xa.”
Lục Hoa nghe lời im lặng, nhưng thỉnh thoảng vẫn như trước phát ra vài tiếng rên rỉ. Bàn tay nhỏ bé cầm lấy vạt áo nam nhân, trên mặt ửng hồng một mảnh. Cặp mông bị anh hai cầm trong tay, lại nhu nhu niết niết thật sung sướng, khe hở bí ẩn lại vô thức tiết ra d*m thủy…..
Lục Hoa vội vàng khép chân lại, không được, không thể để anh hai phát hiện mình động tình, nếu không về sau không thể giả vờ ngây thơ, lừa anh hai vỗ về chơi đùa cùng mình nữa! Lục Hoa vội vàng đẩy nam nhân ra, cúi đầu nói, “Anh hai có đói bụng không? Em đi làm cơm…” Nói xong liền chạy thật nhanh vào nhà bếp.
Lục Dạ Hằng buồn rầu nhìn hạ thể đã căng phồng, cũng may Lục Hoa đúng lúc chạy mất, nếu không bị phát hiện thì không biết giải thích sao cho phải. Chính bản thân mình vẫn luôn có ý tự chủ tốt, nhưng đứng trước mặt Lục Hoa đều không hiệu nghiệm. Chỉ cần nhìn thấy cậu, liền mất đi tất cả lý trí, như những tên sắc ma biến thái làm những điều trơ trẽn.
Lục Dạ Hằng vốn định trở về phòng vụng trộm giải quyết dục vọng của mình, nhưng vừa ngẩng đầu liền thấy cảnh tượng làm cho hắn không thể bước nổi. Nhà bọn họ phòng bếp với phòng khách dính liền vào nhau, ở giữa không có tường ngăn cách, chỉ có một tấm rèm dây màu lục chia cắt.
Lục Hoa ở trong phòng bếp bận rộn, phía trên còn có dây che chở, nhưng phía dưới hoàn toàn bại lộ trước mắt nam nhân. Đôi chân dài thẳng tắp xinh đẹp tuyệt trần thỉnh thoảng bước vài bước, có thể nhìn thấy tất cả không sót một thứ gì, mơ hồ còn nhìn thấy được hai dâm động được ẩn giấu kín đáo. Mà mỗi lần Lục Hoa cúi thấp người tìm thứ gì đó, mông của cậu sẽ nhếch lên. Cặp mông căng nảy mềm mại bị xoa đến hồng, thật muốn làm cho người ta cắn mấy cái. Thân thể cúi thấp xuống, hoa huy*t liền có thể bị nhìn thấy, một cái khe nhỏ tối tăm, làm hắn muốn trầm luân trong vực sâu đó…
Lục Dạ Hằng hít một hơi thật sâu, sợ ở lại nữa chính mình sẽ mất khống chế, liền bước đi lộn xộn rồi rời đi thật nhanh.