Anh - người hàng xóm đáng yêu! - Chương 3
kỳ 3 hôm sau tui phải dậy sớm coi nhà cho má đi chùa…..trời đẹp mà mới có 6h nên tui ra trước sân tập thể dục buổi sáng…..1-2…1-2 ui thật khỏe khoắn làm sao… sau này chắc mình phải tập thường xuyên hơn nữa
BÙM ! oái , thằng nhóc nào mà dám đá đá banh vô cửa nhà mình thế nhĩ….hừm ! ra coi coi thằng nào nhĩ để cho nó bit tay ….ah ! thằng pi , tui nhìn thấy nó đứng kế bên trái banh… chắc là nó…. ko sai
– ê .. pi…sao mày dám đá banh vô nhà tao
– em đâu có đá đâu….ko tin anh hỏi người ta thì biết
-mày xạo hả ! mày ôm trái banh rõ ràng/…. mà còn chối
chợt có ai đặt tay lên vai tui một cái ” bịch ” ……tui hốt hoảng quay ra sau coi ai dám dỡ trò
ah thì ra là một cô bé tóc bính dễ thương( em của hắn ) đang nhìn tui
– có gì ko em ?
– anh ơi … anh pi ko có đá banh vô nhà anh đâu … mà là anh hai của em đó….anh hai em đứng bên kia kìa
tui liền quay đầu qua nhìn thử : sao ! là anh hai của em ah….zậy mà nãy giờ anh cứ tưởng….
tui liền quay qua thằng pi : ê ! lần này tao tha đó ..lần sau là cho bit tay……rồi nó ôm trái banh chạy te te lúc này tui thấy hắn đang nhìn tui…..hắn tiến lại gần….ồ nhìn hắn lúc này mới cơ bắp làm sao…và cũng cao hơn tui khoảng 3cm…người hắn đổ mồ hôi chắc do chơi đá banh hắn cười và nói : sáng sớm sao mà nóng vậy….anh zậy từ sớm… thấy buồn nên ra đá banh cho vui….lỡ đá vô cửa nhà nhóc..cho anh xin lỗi ôi trời ! sao kỳ thế nhĩ tự nhiên mình lại yếu đi trước những lời biện hộ của hắn ….thường thường mình có bao giờ thế này đâu….thui nào bình tĩnh… cứ nói chuyện bình thường là được
ờ ko có sao đâu….tại em tưởng tụi nhóc nó đá nên em la cho vui vậy thui…còn anh thì….( trời ơi nói gì bây giờ ko lẽ nói : còn anh thì ko sao….kỳ cục)lúc tui đang suy nghĩ thì hắn lại nói tiếp
lát nữa em có đi ăn sáng ko ?
– có ! chi vậy anh ?
-nếu có đi thì cho đi ăn chung ….vì anh mới tới ko wen ở đây cho lắm … có chỗ nào ăn được thì nhóc chỉ anh đi cùng nhé..!
– uhm` cũng được …lát nữa đi ăn chung….thui bây giờ em vô nhà một tí 15phut nữa mình đi
– uhm` ….15phút nữa….anh chờ nhóc ở trước nhà
– ok
tui đi vô nhà mà trong lòng cảm thấy sao sao ấy ….hình như mình cũng có thiện cảm với hắn một chút đúng 15phut sau tui đi….ồ ! hắn đã đứng ở đó…đúng hẹn nhĩ
– chào anh ! bây giờ anh thích ăn gì?
– thì em cứ dẫn đi đi có cái nào hợp thì ăn
tui nghĩ thầm : ui chòy ! ko nói thì làm sao mà người ta biết thix ăn cái gì mà chỉ….thui kệ cứ làm theo sở thích của mình sau đó tui dẫn hắn ra quán phở …..chưa kịp ngồi xuống thì hắn nói :
anh ăn phở hoài ngán lắm nhóc ơi
– ờ ! vậy mình đi ăn cơm sườn đi
-ăn cơm thì nên để trưa ăn ở nhà cũng được
– nếu ko thix thì ..đi theo em cho anh thấy cái này là muốn ăn liền
xong, tui dẫn hắn ra chỗ ăn bí mật của tui …đó là quán cháo lòng nằm gần ở ngoài đường ăn ngon lại rẽ…..mà ko bit hắn có thix ko
tới nơi tui kiu hắn ngồi xuống ….
hộc ! hắn nắm tay tui lại : thui nhóc ơi anh mà ăn cháo lòng là bị tào tháo rượt……chòy ơi ! nghe tới đó tui quê hết sức với lại còn có người ta xung quanh nữa…..ặc……hắn đúng là kỳ lạ cái gì cũng ko ăn
– vậy anh thix gì …..em ko nữa ở đây chỉ có nhiu ah
chợt : hắn chỉ qua bên kia công viên……..hắn nói : đi qua bên kia đi
tui ngạc nhiên ko biết gì …bên kia công viên có cái gì ăn đâu nhĩ ..chỉ có người ta tập thể dục
ui choy` ! ko phải chứ , hắn dẫn tui lại ngay cái xe bánh mì …hí hững hỏi : nhóc ăn ko…hai ổ nha………lấy cho hai ổ bánh mì đầy đủ
tui đứng như trời chồng ….vì cái hành động của hắn ….mấy đồ ăn ngon thì lại ko thix ….mà lại đi ăn bánh mì ko hiểu nổi mua xong….hắn đưa tui một ổ nói:
nhóc ăn đi ! ngon lắm đó
hắn lại nói : đi ra kia ngồi ăn cho thoải mái ….đứng ở đây ăn kỳ lắm ( ẹc ! hắn cũng bít ngại cơ ah!)
tui với hắn ngồi xuống chỗ ghế đá …mỗi đứa gặm 1 ổ ……vừa ăn hắn vừa nói: nhóc nè ! nhóc thix chứ
tui ngạc nhiên : thix ư ? thix cái gì ?
– như vầy nè ..mỗi sáng ra ngồi ăn….nói chuyện cho zui cũng thú vị lắm
– uhm` thì cũng vui ….nhưng ko lẽ sáng nào cũng ra đây ngồi gặm bánh mì……
– đâu có …thì phải đổi món chứ….
tui to` mo` : anh ne` ! sao anh lại nghĩ được chuyện ngồi ở đây ăn thế…..nói cho em biết đi
hắn im lặng một hồi : nhóc biết ko …..hồi đó anh cũng thường ngồi như zầy với bạn…..nhưng bây giờ thì hết rồi.. tui lại nói : bạn anh ah ….sao anh ko rủ bạn ra cho vui….
hắn im bặt nhìn tui : bạn anh ah ….cô ấy chia tay rồi….( ” cô ấy ” ko bit có phải là người iu hay là bạn bình thường…tui tò mò muốn hỏi hắn tiếp)
anh nè ! …
hộc ! tui chưa kịp hỏi gì thì hắn lại nắm tay tui kéo ra chỗ xe nước sâm……nhóc uống nước đi nè….ăn bánh mì xong là khát nước lắm ……