Summary
Phong tỏ ra nghiêm giọng nhưng thật ra hắn cũng bị cảnh tượng trước mắt chấn kinh, thì ra dục vọng có thể xui khiến và biến đổi một con người trở thành nô lệ, không phải nô lệ cho người khác đâu, là trở thành nô lệ cho chính dục vọng bản thân mình, chỉ cần không kiên định, không cương quyết đều sẽ sa ngã vào bóng tối.
– Vớ anh hửi nứng quá anh Phong ơi, mỗi ngày đều cho em hửi được không, hửi vớ anh chắc em bắn luôn quá.
Cánh tay Chiến bị Phong gạt ngang không cho sục cặc nữa nên gã chỉ còn nước rên rĩ theo bản năng để giải tỏa phần nào, chiếc lưỡi lần nữa phải hoạt động hết công suất rê dọc trên cặp chân săn chắc được bao lại bởi lớp vớ đã đi mấy ngày liền cho tới khi Phong cảm nhận được cổ họng Chiến gần như khô khốc thì mới kêu ngừng lại.
Tới đây Chiến gần như sắp bắn nhưng Phong vốn quen với việc làm tình nên chỉ sục thì còn chưa đủ để đạt cực khoái, hay nói đúng hơn những gì nãy giờ diễn ra vốn cũng đã trải nghiệm nhiều lần nên chẳng đủ đô của hắn nữa, bất giác hắn mong muốn một thứ gì đó lớn hơn.
– Mày nằm xuống.
– Dạ.. dạ.